1 Chương 1
Sáng nay, lớp 8A4 trường Tự Do xảy ra một chuyện động trời.
Đầu đuôi là do thằng Tần. Từ đầu năm đến giờ chả ai thấy nó đội nón mũ, bữa nay chả biết nó kiếm đâu ra một cái mũ vải màu đen, cứ thế đội thùm thụp trên đầu không cho ai rớ tới.
2
Chương 2
Thằng Tần có vẻ xúc động trước chuyện Tiểu Long và nhỏ Hạnh tình nguyện xuống ngồi với nó.
Hồi nãy, phơi chiếc đầu ghẻ ra trước mặt bàn dân thiên hạ, Tần đã xấu hổ muốn chín người.
3
Chương 3
May thay, trên cõi đời nói chung và trong căng-tin lúc này nói riêng không chỉ có nhỏ Hiền Hoà và thằng Dưỡng.
Tiểu Long, Quý ròm và nhỏ Hạnh bất thần từ ngoài sân xồng xộc tiến vào.
4
Chương 4
Sự xuất hiện của thầy Hiếu khiến lớp học đang ồn ào bỗng chốc im phắt.
Lớp trưởng Xuyến Chi lật đật hắng giọng:
- Học sinh nghiêm!
Trước những bộ mặt hiền lành vờ vịt của đám học trò đang đứng thẳng người như những cây cột nhà kia, thầy Hiếu chậm rãi bước lại chiếc bàn kế cửa sổ.
5
Chương 5
Rốt cuộc người mở miệng không phải là Tần.
- Thưa thầy, chính em…
Quý ròm ấp úng lên tiếng, nó cố tìm cách phá tan bầu không khí nặng nề đang bao phủ lớp học.
6
Chương 6
Tiểu Long ngồi học mà mắt cứ liếc chừng lên chỗ Quý ròm đứng. À không, bây giờ thì Quý ròm đã ngồi xuống. Đứng thay cho nó lúc này là Lâm và Quốc Ân.
7
Chương 7
Câu chuyện liên quan đến thằng Tần bắt nguồn từ một trò chơi xoay quanh một vật tròn tròn có tên là bóng đá.
Chả là trong giải bóng đá vô địch toàn trường sắp kết thúc, đội bóng lớp 8A4 là một trong hai đội lọt tới trận chung kết.
8
Chương 8
Lâm phân vân quá thể. Nó nhìn trân trân vào mặt Hải quắn một lúc lâu vẫn chưa thốt được tiếng nào. Đá bóng không phải là học tập, lại xảy ra bên ngoài khuôn viên nhà trường, lớp phó trật tự Minh Vương dù có uy đến mấy cũng chẳng làm gì được nó.
9
Chương 9
Khi thằng Lâm cáu kỉnh buột miệng “Mặc xác tụi mày! Muốn hỏi ai thì hỏi!”, tụi Tiểu Long biết thằng này cuối cùng đã chịu nhân nhượng.
Chữ “ai” trong lời “tuyên bố đầu hàng” của Lâm dĩ nhiên ám chỉ thằng Tần.
10
Chương 10
Tin tức do Tiểu Long mang về khiến Minh Vương và Quý ròm bật ngửa:
- Mày nói thật không đấy?
Mặt Tiểu Long buồn xo:
- Thật trăm lẻ một phần trăm!
- Bỏ xừ rồi! – Minh Vương kêu lên bằng giọng không kém phần thiểu não – Không có thằng Tần, chủ nhật này tụi mình thua chắc!
Tiểu Long buột miệng:
- Nó đồng ý làm thủ môn dự bị!
Tiểu Long cung cấp tin này với vẻ chẳng lấy gì làm hăng hái.