1 " Lại đây " Giọng của Đằng Hàn Mạc đầy sai bảo cô gái đứng trước mặt
Nguyệt Dao Dao vẫn ngoan ngoãn như thường lệ tiến lại gần cậu chủ của mình rồi mặc cậu đặt mình ngồi trên đùi,trong suốt 10 năm qua lúc nào Đằng Hàn Mạc cũng sai bảo cô như thế,bảo với cô rằng đây gọi là ngoan ngoãn nên cô cũng chẳng phản đối nếu không lại chọc giận Đằng Hàn Mạc thì rất không tốt
Riêng Đằng Hàn Mạc sau khi hắn đặt Nguyệt Dao Dao lên đùi liền tham lam đưa mặt vào gần cổ cô hít hết mùi thơm tay kia nhẹ nhàng nghịch tóc cô trong mắt đầy sự cưng chiều
"Ngày mai đi dự tiệc với tôi " Đằng Hàn Mạc dịu dàng hôn vào cổ Nguyệt Dao Dao
"Ưm.
2 Nguyệt Dao Dao nghe như thế an tâm để cho nhiên nhu dẫn đi nhưng vẫn rụt rè đi từng bước cuối đầu
Sau khi nguyệt Dao Dao rời vào phòng trang phục thì Đằng Hàn Mạc nhận được một cuộc điện thoại,hắn chợt nhíu mày rồi bắt máy
" Con đem Nguyệt Dao Dao đi đâu đấy " Bà Hoàng Ái Châu nhẹ nhàng hỏi bên kia đầu dây
"Con đưa Dao Dao đi dự tiệc, tối sẽ về " hắnnói rất cung kính nhưng trong giọng lại lạnh nhạt vô cùng.
3 Sau khi rời khỏi khu biệt thự của Nhiên Nhu chiếc BMW của Đằng Hàn Mạc dừng tại một nhà hàng rất sang trọng được thiết kế theo phong cách Châu Âu lấp lánh
Đằng Hàn Mạc bước xuống trong ngực ôm theo Nguyệt Dao Dao nhỏ bé làm cô đỏ bừng mặt
" Cậu.
4 Sáng hôm sau ánh nắng chiếu vào phòng , trên giường có đôi nam nữ ôm nhau đang trong giấc ngủ bình yên
Nguyệt Dao Dao khẽ nheo mắt thức dậy người hoàn toàn đau nhức ê ẩm.
5 Tối hôm đó,Đằng Hàn Mạc trở về trong lòng tràn đầy vui vẻ vì sắp được gặp cô nhưng bước vào thì chẳng thấy ai chờ trong lòng không khỏi khó chịu
" Dì Trương! Dao Dao đâu " Đằng Hàn Mạc thấy gì Trương đi ngang qua liền hỏi.
6 "Thưa chị,em cần gặp chủ tịch " Nguyệt Dao Dao bước vào dè dặt nói
"Ủa Dao Dao đó hả,còn nhớ chị không chị là Kim Ly đây " Cô tiếp tân nói
"A chị là chị đã giúp em lấy hộ dù hôm trước sao?" Nguyệt Dao Dao tươi cười
" Đúng rồi.
7 Hôm sau,Đằng Hàn Mạc trở về cũng là lúc Nguyệt Dao Dao chẳng thể đi nổi,cô chỉ nằm trên giường người nóng bừng
Đằng Hàn Mạc là do nhớ cô gái nhỏ của mình quá liền muốn qua xem sao.
8 Sáng hôm sau,Nguyệt Dao Dao thức dậy toàn thân chỗ nào cũng ê ẩm đau nhức không ngừng. Ay da sao lần nào Đằng Hàn Mạc cũng như sói đói thế này?huhu
"Dậy rồi sao mèo con " Đằng Hàn Mạc trêu chọc lấy tay ôm Nguyệt Dao Dao
Nguyệt Dao Dao đỏ hết cả mặt chỉ biết gật đầu
"Aiz em cứ hiền lành như thế làm sao tôi an tâm đây " Đằng Hàn Mạc cười khuẩy
"Đâu.
9 Cuối cùng đã đến thứ 7
Đằng Hàn Mạc ở Paris thức dậy sau một đêm làm việc và ngủ quên trên ghế
Hắn đứng dậy cầm một điếu thuốc hút đứng ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ
"Aiz đã có tuyết rơi rồi sao?"
Ở bên kia Nguyệt Dao Dao hôm nay quyết định gọi hẹn Hà Mỹ Hoa ra ngoài mua đồ ai ngờ hôm qua không biết lão công của cô ấy đã làm gì mà ngay cả con hổ như cô ấy cũng xụi lơ rồi
"Mỹ Hoa hôm nay có thể đi mua sắm với mình không?" Nguyệt Dao Dao thân thở trong điện thoại
"Ai ya nha đầu à hôm nay tớ công không thể xuống giường " Hà Mỹ Hoa cũng vọng ngược lại một giọng nói đầy mệt mỏi và ngái ngủ
"Chán chết " Nguyệt Dao Dao ỉu xìu dạo bước tới khu siêu thị
" Sao?Hôm nay lại có nhã hứng mời tớ đi chơi?" Hà Mỹ Hoa lái sang chuyện khác cố gắng nói nhỏ lại nếu không lão công của cô mà dậy thì coi như chết đi sống lại thêm 1 lần
" Chả là ngày mai Hàn Mạc trở về,mình muốn mua một chút đồ làm vài món cho cậu ấy " nguyệt Dao Dao thành thật khai báo
"Ui da Dao Dao nha đầu cậu càng ngày càng như người vợ đảm đang " Hà Mỹ Hoa trêu chọc
"Ây ây đồ đáng ghét "Nguyệt Dao Dao mắng yêu tay kia vừa lựa trái cây
"Thôi được rồi mua đồ xong ghé sang nhà tớ một tí đi " Hà Mỹ Hoa cười khuẩy nói
"Um vậy cũng được.
10 Tối đó,Đằng Hàn Mạc gọi điện cho Nguyệt Dao Dao. Nào ngờ máy cô liền thuê bao nên hắn đành gọi về máy nhà
"Alo Dì Trương,Dao Dao đâu rồi?cho con gặp "Đằng Hàn Mạc vội nói khi nghe tiếng dù Trương.
11 *Rầm*
Cánh cửa của căn phòng đó bị đá phăng
Một tốp sát thủ xông trong bộ đồ đen và cầm các khẩu súng
"Tụi mày là. . . ai?"Một tên run sợ nhưng hắn vẫn cố ra oai
"Chó chết!Dám phá chuyện tốt của tụi tao.
12 Tại tầng 80 của Đằng Thị
"Haiz đúng là chán,chiều nay đi bar với tôi đi đảm bảo nhiều em. . . " Lưu Ngạo Thiên nằm dài trên ghế sofa
"Tôi bận,mà cậu cũng nên bớt trăng hoa lại đi " Đằng Hàn Mạc vẫn thờ ơn ngồi trên ghế làm việc không đoái ngoài nhìn đến bạn tốt
" Làm sao bớt được đây? Haiz thật lạ nha tôi mới đi du lịch vài tuần cậu đã thay đổi vậy sao.
13 Sáng hôm sau vừa thức dậy Nguyệt Dao Dao lại nghe tin bà Ái Châu và ông Cố Tiêu đi du lịch đâu đó nghe nói là phải 5-6 tháng mới về. Nguyệt Dao Dao bỗng rùng mình một cái, cảm giác ớn lạnh tưởng tượng ra trong nhà chỉ có mình và hắn.
14 Nguyệt Dao Dao trở về cô khóc, cô đau, cô không muốn chính vì cô mà hai người đàn ông này đối đầu. Một người của hiện tại một người của quá khứ thì biết phải làm sao?
Do quá mệt Nguyệt Dao Dao ngủ thiếp trên vai Đằng Hàn Mạc.
15 1. Tại sao Nguyệt Dao Dao rất e dè trước Đằng Hàn Mạc mà lại rất thoải mái lanh lẹ trước mọi người?
- Vì chị ý rất sợ Đằng Hàn Mạc một phần là do ngoan ngoãn í.
16 Cô ngồi trong phòng Đằng Hàn Mạc một mình thật rất là cô đơn nên vừa được 15p đã rời phòng định đi xem xung quanh một chút
Vừa bước ra cửa đã gặp ngay tên Diệp Hàn đứng thình lình trước cửa như ma
"A.
17 "Cậu. . . em đối với cậu là gì?" Cô thút thít dụi mắt, nhỏ giọng hỏi trong tiếng khóc của mình
" Đương nhiên là. . . vợ " Hắn sững sờ hồi lâu. Tại sao cô gái nhỏ này lại suy nghĩ lung tung gì đây?
Nguyệt Dao Dao nghe xong trong lòng vốn nhẹ hẳn có cảm giác hạnh phúc cũng có cảm giác bất an.
18 Sáng hôm sau,những tia nắng khẽ lướt qua trên hàng mi của cô,cô khẽ nheo mắt mở ra thì đập vào con ngươi chính là thân hình rắn chắc của hắn,cô mỉm cười
Ngay bây giờ cô cảm thấy mình thật hạnh phúc.
19 Cô bước từng bước vào bên trong quán cafe cổ điển
Còn nhớ hồi còn học cấp 3 cứ mỗi chiều là cô và Mỹ Hoa lại kéo nhau sang quán cafe này mà ngồi tán ngẫu suốt mấy tiếng
Cảnh ở đây rất đẹp,quán lại đối diện một bờ sông nên không khí khá thoáng mát và yên tỉnh
Vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Mỹ Hoa vẫy vẫy tay ở chiếc bàn gần cửa sổ
Thấy bạn tốt,Nguyệt Dao Dao vui vẻ như đứa trẻ cười tươi chạy lại ôm cô bạn
Còn Đằng Hàn Mạc hắn không quan tâm khoanh tay đi phía sau.
20 Vừa về đến nhà cô vui vẻ tung tăng chạy lên phòng của bà Ái Châu
"A bà chủ " Cô cười như đứa trẻ và ôm lấy bà
"Con bé này " Bà Ai Chậu bỏ quyển sách xuống bàn tay kia cốc yêu vào đầu của cô nói tiếp
"Có gì vui sao?Kể ta nghe?" Bà Ái Châu vuốt nhẹ mái róc cô cười nói
"Vâng.