1 Chap 1 : GẶP GỠ - MỘT NGÀY THẬT DÀI Hôm nay…mùng 5 tháng 9… Tại sao người ta lại lấy ngày này làm ngày Khai Giảng????? _________________ THPT N. G.
2 CHAP 2 : LẠC LỐI. Vào lớp… Chẳng biết lớp mình ở đâu nhỉ???? Hơ,lạc mất hàng lớp rồi! Chết cha,biết làm sao bây giờ???? Trường thì rộng mênh mông bát ngát thế này !!! Tìm bằng niềm tin à??? Tôi đang đi đâu thế nhở? Chỗ này vắng tanh… Không một bóng người… Khác hẳn với không khí ồn ào khi nãy… Mà…ở đây u ám thật đấy… Mục nát… Cũ rích… Chắc là khu nhà cũ… “Rột…rột…” Hắc,tiếng gì thế? “Lộp…bộp…lộp…bộp…” Hơ,mưa! Ướt hết mất!Trú chỗ nào bây giờ? “Ầm…ầm…” Ặc,mưa kiểu gì thế nhở?Tự nhiên đổ ầm xuống!!! Chạy thôi… Chạy đi đâu bây giờ???Không quay lại được nữa.
3 Bây giờ mới nhìn rõ mặt tên này và…phải nói thế nào nhỉ,đây không phải người quen,cũng chẳng phải người lạ,đây chính là người mà tôi va phải lúc nãy ý,tên là gì nhỉ?À,Vương Hồng Quân 11B.
4 CHAP 4 : TỨC GIẬN -Đó là một cô gái. Anh ta thì thào,giọng nhẹ bẫng. Có vẻ như anh ta đoán được suy nghĩ của tôi. ^^ -… Tôi im lặng. Tôi muốn cứu cô ấy nhưng lại không muốn anh ta phải liên luỵ.
5 CHAP 5 : MƯA KÍ ỨC Trang vẫn chưa về. Hôm nay Trang lại cầm khoá nhà. Tôi lại chẳng có bạn bè thân thiết để đến ngủ nhờ. Thôi thì đành ngồi đợi Trang vậy.
6 CHAP 6 : QUÁI ĐẢN!!! Đầu tôi nặng trịch,người nóng rẫy,mồ hôi chảy ròng,trong cơn mê sảng tôi nhận ra con người ấy,con người tôi vừa mới quen chưa đầy 24 giờ.
7 CHAP 7 : TIỂU SỬ HOÀNG HÀ MY Tôi bước thật nhanh. Nhà anh ta rất gần nhà tôi,chỉ cách một quãng phố. Tôi đi về phía nhà tôi nhưng cửa vẫn khoá. Sau vụ này tôi phải đi đánh một cái chìa khoá nhà nữa mới được.
8 CHAP 8 : KHI NGƯỜI CŨ MANG TÌNH YÊU XƯA TRỞ LẠI. Tôi bước qua cổng trường,những tiếng hú hét từ đâu vang lại…Chả nhẽ mình vừa đi học được một ngày mà đã có Fan rồi hay sao???? Một đứa con gái lấc cấc ** đởn đỏng đảnh bước đến trước mặt tôi.
9 CHAP 9 : KHI NGƯỜI CŨ MANG TÌNH YÊU XƯA TRỞ LẠI. ( p2) …tôi vừa phát hiện ra một điều thú vị. -Cậu bị mất trí nhớ đúng không? -Sao…bạn biết? -Đoán thôi.
10 CHAP 10 -Này bạn… -… -…bạn ơi… -… -Linh ơi… -HUH?WIND? -Wind?Là Gió à?-Cậu ấy lại vô tình nhắc tôi nhớ đến… -Ngày xưa… -Bạn sao thế? -…Hơ…à…không sao…đang nhớ lại một số chuyện… -Về tôi à? -…a…ừm…về cậu… -Có thật không? -Cái gì thật? -Bạn là bạn thân của tôi ấy? -…hm…ha…ha…tôi đùa đấy…không ngờ cậu cũng tin… -Tôi đâu có tin… -… -… -Nhà cậu ở đâu? -Số nhà 300 phố KIM MÃ,Hà Nội… -Cái gì?-Phong vừa nói cái quái gì???Chẳng phải đấy là… -Đùa thôi…nhà tôi ở khu biệt thự ĐK,nhà số 23… -Khu biệt…thự…ĐK á? -Ừm…sao? -Nhà tôi cũng ở đó đấy…số nhà 21…ngay…cạnh…nhà cậu… -Ngạc nhiên thật đấy!Bạn sống một mình à? -Không.
11 CHAP 11 Tan học : 3 giờ 15 phút. ( Chúng tôi có 3 tiết chiều. Bắt đầu từ 1 giờ)Học sinh khối 10 nhốn nháo ầm ỹ hết cả lên. May mắn làm sao,không phải cả trường tan học cùng một lúc.
12 CHAP 12 -Được rồi!Nào…xử thôi!Nhanh lên trước khi có người phát hiện. Còn mày…nên nhớ…mày mà manh động thì con bạn mày không xong đâu!Tao có tay chân ở khắp mọi nơi đấy!-Mụ Linh Chi hét lớn.
13 CHAP 13 Vừa ngồi xuống ghế,chưa được ấm chỗ đã nghe thấy tiếng thét ngàn năm của tiểu thư Nguyễn Thuỳ Trang: -Vũ Hoàng Linh! -Huh?What?-Tôi nhìn Trang với một vẻ mặt ngây thơ vô số tội.
14 CHAP 14 -Bạn ấy xinh ơi là xinh,dễ thương ơi là dễ thương. Hồi đó bạn ấy mới chuyển vào lớp tôi thôi mà bao nhiêu boy yêu mến. Nhưng bạn ấy lại thích tôi cơ.
15 CHAP 15 -A. . -Tôi khẽ kêu. Quân vội tấp xe vào lề đường. Anh quay sang tôi: -Em có sao không? -83U 3010…tôi không sao. ^^-Tôi mỉm cười cho anh yên tâm.
16 CHAP 16 Tôi lôi trong túi áo ra cái kính đen đúng chất giang hồ mà tôi được thầy dạy võ tặng cách đây 2 năm. . cùng với một cái kính cận 0,5 điốp nữa.
17 CHAP 17 (part1) Hai đứa lóc cóc ra đến bãi gửi xe rồi tôi mới chợt nhận ra bụng mình đang kêu dữ dội. Ack,tại buổi trưa ăn có một mẩu Chocolate. Đói! “Ọc…ọc…” -Huh?Cái gì vậy?-Q hỏi tôi.
18 CHAP 18 (part 1) : DÒNG HỒI ỨC BI THƯƠNG. Tôi thả mình xuống ghế,bắt đầu dòng hồi tưởng. Còn anh đang ngắm nghía mấy bông hoa cẩm chướng. -Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường,không có gì nổi bật.
19 CHAP 19 (part1) Máu của ai???? Không phải của Tú,người cậu ấy chẳng có chỗ nào dập nát đến mức chảy máu cả!!!Nhưng khoan đã,Tú cầm dao. A… Tôi chợt thấy nhói đau.
20 CHAP 20 “A…đau quá!!! Đầu mình nhức như búa bổ……. . sao thế nhỉ?”-Linh rên rỉ trong đầu,trong khi đôi bàn tay run rẩy sờ soạng. Cô nhóc giờ đây như một tờ giấy trắng,trong sạch không tì vết,không vương một chút bụi đời.