1 Sáng sớm tại nhà họ Đường. . . . . . . . . . _THIẾU GIA!!!!!!!!!DẬY ĐI HỌC KÌA!!!!!!!-Mới sáng sớm ,giọng nó đã vang lên khắp căn biệt thự sa hoa. Nó mặc trên mình bộ đồng phục của trường SELELLAS,chạy sộc vào phòng hắn không thèm gõ cửa ,miệng thì cứ la như "cháy nhà"(xsu:mới sáng mà giọng chị khỏe thế,A:kệ ta)Hắn đang nằm chăn ấm nệm êm với 1 con nhỏ "không mặc đồ" ở trên chiếc giường êm ái thì nghe giọng"oanh vàng"của nó,hắn lấy tay dụi dụi 2 mắt cho tỉnh táo:_Ư.
2 Phải phạt em rồi!!-Gương mặt anh tuấn dần sát lại mặt nó,đôi mắt hút hồn nhìn nó mê hoặc,hương thơm từ người hắn dần dần càng một rõ hơn10cm5cm4cm3cmNó không dám nhắm mắt,đôi mắt thuần khiếp cứ nhìn chằm chặp vào gương mặt anh tuấn đang dần gần hơn.
3 Nó rất bất ngờ trước hành động của hắn, không biết cuộc điện thoại đó nói những gì mà hắn lại bị vậy,lay lay vai hắn,nó hỏi:_Thiếu gia,cậu sao vậy?Hắn không trả lời, khuôn mặt tuấn mĩ thất thần trông thấy rõ_Thiếu gia! -Nó gọi to hơnHắn vẫn ngồi im không nhúc nhích làm nó bắt đầu hơi hoảng hốtNó thấy vậy ,vặn âm thanh to hết cỡ,hét vào tai hắn:_THIẾU GIA!!!!!!!Hắn lúc này mới giật mình,nhìn sang bên nó, mặc dù mở miệng nói nhưng dường như chỉ là phản xạ trả lời , không hề có một chút chú tâm:_À…ừm …g.
4 Nó và Mạnh Du mặc dù không biết vì sao hắn lại như vậy nhưng cũng đành phải xách cặp đi ra. Nó cùng với Mạnh Du thì thấy hắn đang đứng ở một chiếc xe mui trần màu đen.
5 Sáng ……. Như thường lệ nó tỉnh dậy theo thói quen nhưng………. . _Ư…. Ưkm-Nó cảm thấy đầu mình đau như muốn nổ tung, tay chân rã rời không còn một chút sức.
6 Nó từ khi bị hắn cho “vài” cái hôn ngạc nhiên, ngơ ngác đến không nói nên lời, hay đúng hơn là không dám nói, mặc hắn muốn đưa đi đâu thì đi. Hắn bế nó đi qua dãy hành lang dưới ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người và hơn hết là “ánh mắt thân yêu” của mấy “chị” học sinh nữ.
7 Bây giờ nó cảm thấy thật sự rất mệt mỏi, suy sụp. Khi làm đám tang cho ông , nó lại khóc, khóc rất nhiều. Dường như nước mắt nó là không ngừng vậy. Nó không biết phải đối mặt với sự tàn nhẫn này làm sao đây, phải từ bỏ thói quen có ông bên cạnh chăm sóc, vỗ về mỗi khi nó buồn làm sao đây?!!Cũng đã mười ngày từ khi ông của nó qua đời, nó ngoài nhốt mình ở trong phòng khóc ra cũng không muốn làm gì cả.
8 Lúc nó bước ra khỏi phòng thì hắn và Mạnh Du đang ngồi ăn bữa sáng, nó vẫn là không dám nhìn thẳng hắn , cũng không dám nói thêm câu gì đi thẳng vào phòng bếp.
9 _Bingo!-Cô như hiểu được ý của hắn , trả lời luôn_Tớ đã xin học chung lớp với Thế Phong đó!Thôi vào lớp-Cô vui vẻ ríu rít kéo tay hắn vào lớp, hắn cũng không nói gì chỉ cười , nhưng trong thâm tâm hắn đang có cái gì đó rất khó chịu….
10 Nó vẫn không nói gì, đúng hơn là không biết nói gì, nó chọc giận hắn? Có sao, khi nào, nó không biết thì làm sao có thể trả lời đây. Nó mở to đôi mắt trong veo còn ngấn lệ khó hiểu nhìn hắn làm tim hắn bất giác đập mạnh_Em nhìn anh như vậy là muốn quyến rũ anh sao?Nó đỏ mặt, cụp mắt xuống lập tức đẩy hắn ra_Không….
11 Hắn hốt hoảng liền bế cô lên_Bệnh cũ lại tái phát sao?, tớ sẽ đưa cậu đến phòng y tế!Hắn quay qua nhìn nó đang ngạc nhiên, bất đắc dĩ nói_Em về lớp trước đi, ra chơi gặp!Chỉ bỏ lại một câu hắn lập tức quay người chạy nhanh về hướng phòng y tế để lại nó trơ chọi đứng một mình trên sân trường, mặc dù nó biết hắn đang trong tình trạng bắt buộc phải làm như vậy nhưng sao….
12 Lúc này hắn không còn giữ nguyên nụ cười trên môi nữa, khuôn mặt anh tuấn dần trở nên nghiêm túc, 1 lần nữa hắn nhẹ cầm lấy bả vai cô đẩy ra, hắn nhìn cô có nét áy náy.
13 Cái gì!!, VỊ HÔN THÊ, Hắn trong lòng choáng váng, hắn mới xa nó chưa được một tiếng đồng hồ, từ lúc nào nó lại trở thành vị hôn thê của tên từ dưới đất chui lên kia, tức giận, hắn cầm vai nó đẩy ra để nó đối diện hắn, hắn nhìn nó , hỏi bằng giọng vô cùng bất mãn_Em ngoại tình!Hả, lần này lại đến lượt nó há hốc mồm, nó đã nói là bạn gái hắn đâu mà cho nó cái danh ngoại tình, rồi còn từ đâu xuất hiện ra cái tên gán nó cái chức vị hôn phu nữa chứ.
14 Ngồi xem phim chưa được 5 phút hắn nghe đủ thứ loại âm thanh từ nhà bếp phát ra_Á Á, con cá kia sao mày không nằm im thế_Á, máu, máu !_Trời ơi, sao rau lại có con sâu nè_A HUHU, Không làm nữa đâu!Rồi lại Xoảng, rầm….
15 Hắn chăm chú nhìn nó, dùng cái ánh nhìn vừa như ép bức ,lại vừa có chút gì chờ mong câu trả lời thật trong lòng nó. _Không!- Nó trả lời dứt khoát, tất nhiên nó chưa bao giờ gặp người con trai đó thì làm sao thích được chứ , hắn đúng là hỏi thừa.
16 Vừa bước vào nhà, nó đã thấy phu nhân và lão gia đang cười nói rất vui vẻ với một cô gái. Lén quan sát cô gái ấy…. . Woa , thật đẹp! Đó là từ đầu tiên hiện lên trong đầu nó.
17 Nó lủi thủi chạy vào cùng dọn cơm với mọi người, hắn với cha mình đang ngồi yên vị chờ phục vụ, vừa thấy nó đi vào, hắn đã định chạy lại nói với nó gì đó thì….
18 Mặc dù bị hắn đe dọa như vậy nhưng nó vẫn cứng đầu. Nhìn hắn ý như nói”không cho bà nhích bà cứ nhích”. Hắn rất bực mình , nhìn nó giờ như ngồi sát rạt bên Mạnh Du mà anh thì nhìn hắn với ánh mắt đắc ý đến phát ghét_Jen!-Hắn bực mình hét lên.
19 Bà cô đứng khoanh tay nhìn nó đang cuối đầu xuống không dám nhìn. Nụ cười có thể là nó cho là còn “nguy hiểm” hơn nụ cười của hắn chính là đây đây. Nó mếu máo nhìn bả.
20 Hắn cũng không phải là người thích lo chuyện bao đồng gì, chuyện gì của trường thì hắn cũng không thèm nghe làm gì cho lãng phí thời gian…. Thà đi tìm nó còn tốt hơn.