1 Vương quốc Clow, kinh thành Tomoeda Đứa trẻ đứng dựa lưng vào tường một con hẻm nhỏ, đôi mắt lục bảo lặng lẽ nhìn ra xa. Ánh mắt vô hồn, không chút sinh khí ấy dường như không phải đôi mắt của một cô bé 10 tuổi.
2 “Sakura, cậu thấy bức tranh treo trên tường nhà tớ thế nào? “ Vừa đi, Tomoyo vừa hỏi Sakura. Sakura lắc đầu: “Chẳng thế nào cả. Chỉ là. . . . tớ cảm thấy một cảm giác yên ổn lúc nhìn bức tranh mà thôi.
3 “Ôi, không. . . ” Sakura đang rơi xuống từ độ cao 20 mét. Khi đã gần chạm đất với tốc độ nhanh, Sakura may mắn níu lại được một cành cây xòa ra trước mặt cô.
4 Syaoran đứng ngoài cổng, nhìn theo bóng hai cô gái đang khuất ở góc con phố. Anh mỉm cười nghĩ: "Đúng là hai cô gái xinh đẹp, nhấtd là cô gái tên Tomoyo.
5 Sóng vỗ rì rào. Những cơn gió mang hơi muối biển phả vào mặt những người đi biển. Một con tàu đang dấn bước đi vào biển khơi mênh mông. Con tàu thuộc loại tàu lớn, đượcđóng công phu và khá vững chắc.
6 Đã 1 tuần trôi qua kể từ ngày Eriol trôi dạt đến đảo Hongo, gặp gỡ với Tomoyo. Eriol có cảm tình với Tomoyo và càng ngày, anh nhận ra tình cảm ấy càng mạnh mẽ.
7 - Wow, về đến Tomoeda rồi! Con tàu đưa Tomoyo và Eriol vè thành phố Tomoeda thân quen vừa cập bến. Tomoyo bước lên bờ, nhảy những bước chân vui vẻ. Eriol bước đên bên cô: - Em thích về Tomoeda lắm à? Em có vẻ rất yêu quý thành phố này? Tomoyo đưa tay, đón những bông tuyết cuối mùa đông: - Tất nhiên là thích.
8 Xe ngựa chậm rãi lăn bánh, đưa Sakura và Syaoran ra khỏi đường phố Tomoeda, đi vào một con đường nhỏ. Đối với Sakura, đây là lần đầu tiên cô được đi xa như vậy.
9 - Li Syaoran, đến bao giờ chúng ta mới ra khỏi cái khu rừng quái quỷ này? Sakura lấy tay quệt mồ hôi, cố gắng đuổi kịp Syaoran. Syaoran vừa đi vừa rẽ cành cây và cỏ rậm, không quay lại nhưng vẫn bình thản trả lời: - Chắc không lâu nữa đâu.
10 - Này, anh có chịu đánh xe tử tế không vậy? Nếu không thì để tôi đánh! – Syaoran nói với Yukito bằng giọng cáu gắt. - Xin lỗi, tôi sẽ đánh tử tế ngay thôi – Yukito vẫn thản nhiên nói với Syaoran.
11 Touya đứng bên một mỏm đá cao. Anh chắp tay sau lưng, nhìn về phía đông. Nơi đó có xứ tuyết giá lạnh nhưng thân thương đã nuôi anh lớn khôn. Nơi đó có những người đang ngày đêm mong anh trở về.
12 - DẬY, DẬY NGAY, LI SYAORAN! Syaoran vừa thiu thiu ngủ, chợt nghe tiếng hét làm anh tỉnh giấc. Dù đang trong cơn ngái ngủ, Syaoran vẫn đủ sức để nhận ra người đang đứng trước mặt mình là ai.
13 Hôm nay, cung điện vương quốc Clow vô cùng rực rỡ và tấp nập. Ánh điện sáng nhấp nháy làm khung cảnh trở nên mờ ảo trong làn sương chiều. Những nụ hoa rung rinh đón ngày hội.
14 Một tuần sau buổi lễ sắc phong của Tomoyo, cả nhà Akizuki lại tấp nập để đón chào Tomoyo về nhà đón năm mới. Bác Wei chuẩn bị cả một bàn dài những món ăn mà Tomoyo thích.
15 Đã 2 tháng trôi qua kể từ ngày người tự xưng là anh trai của Sakura xuất hiện. Chính Sakura cũng không hiểu tại sao mình lại tin tưởng người này chính là anh mình.
16 Đã muộn mà không thấy Sakura về, những người trong nhà Akizuki lo lắng đứng ngồi không yên. Lúc gần tối, thấy Sakura vẫn chưa về, Touya cực kì tức giận, nhưng bây giờ, sự bực tức đó đã chuyển thành lo lắng.
17 Trời sáng dần. Gió dường như đã mệt sau một đêm gào thét, bây giờ dìu dịu thổi, mang theo hơi nóng đặc trưng của mùa hè. Những cành cây xào xạc theo tiếng gió, tung bay những chiếc lá xác xơ.
18 - Aaaaaaaaaaaaa. . . . . . . Sakura mở mắt ra và nhìn thấy một khuôn mặt đáng sợ đang kề sát mặt mình. Cô ngồi bật dậy, lùi về phía sau, hai tay xua lia lịa: - Ôi, ông là Đầu trâu hay Mặt ngựa vậy? Lúc còn sống, tôi chưa làm việc xấu bao giờ, đừng hù dọa tôi chứ! - Gâu.
19 Căn nhà Akizuki yên ắng suốt 2 ngày nay, thì đêm nay, trong đó vang lên những tiếng đổ vỡ, tiếng rơi của vật nặng. Ông Wei đánh rơi chìa khóa khi mở cửa, Sonomi làm vỡ bát canh trên tay, còn chiếc ly của Touya cũng vỡ tan tành dướI chân… Tất cả những ngườI có mặt trong nhà đứng lặng đi, không nói lên lờI khi thấy ngườI quản gia vào cùng vớI một cô gái.
20 2 tuần trôi qua nhanh như chong chóng. Chân Sakura đã bớt đau rát nhờ thuốc của Syaoran và sự chăm sóc tận tình của những người thân xung quanh cô. Ông anh yêu quái Touya tuy vẫn còn hay gây gổ nhưng cũng đã biết chú ý đến giờ giấc nghỉ ngơi của Sakura.