Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tôi Là Nữ Phụ Đó Thì Sao?

Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ
Số chương: 20
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Trịnh Khả Nhi là một cô gái xinh đẹp và sắc xảo đã khiến nhiều chàng trai phải lòng. Trong một hôm làm việc nhiều khiến cho cô bị quá sức mà ngất đi. Đén khi tỉnh dậy thì cô đã thấy mình ở trong căn phòng tràn ngập "màu hường".

Danh sách chương Tôi Là Nữ Phụ Đó Thì Sao?


Chương 1: Cái Gì Xuyên Không Rồi À??

1 Cô tỉnh dậy thấy căn phòng có chút lạ lẫm.

- Đây đâu phải bệnh viện? Mình vừa ngất mà. . . - cô ngồi dậy, bước đến chiếc gương kia. . . 1s. . 2s. .


Loading...

Chương 2: Mình Là Nhân Vật Phụ?

2 Cô nhìn xuống cái bàn nhỏ màu hồng kế chiếc gương, có 1 cái cuốn sổ nhỏ đề tên Hạ Đông Đông. Cô cảm thấy cái tên này rất quen thế là lục lọi trí nhớ 1 hồi:

-A! đây là nhân vật phụ trong cái cuốn tiểu thuyết mình vừa đọc xong của con nhỏ bạn đây này.


Chương 3: Thay Đổi

3 Nói rồi cô bước đến tủ quần áo, lựa mãi mới được 1 bộ ưng ý vì trong đó toàn là đồ "con gái" hêt sức khiến cô muốn nõi cả da gà, thay quần áo xong xuôi cô bước xuống nhà, a căn nhà này rộng rớn lắm nha, đang ngắm mãi thì có 1 giọng nói phát ra từ phía sau:

- Làm gì mà ngắm nhà mãi thế con- Người đàn ông hiền hậu hỏi.


Chương 4: Đối Phó

4 Cuối cùng chiếc xe cũng đã dừng lại trước ngôi trường tên Macaro, 1 ngôi trường danh tiếng dành cho nhữg học sinh có địa vị trong xã hội và cả học sinh được nhận học bổng.


Chương 5: Đối Phó (2)

5 Lúc cô bước vào, ai ngờ rằng mọi người đều ném cai nhìn khinh bỉ vào người cô cả bà cô giáo cũng tự tiện chạy lại nắm đầu cô rồi la mắng té tát:

-Con Đông này! m biết bây giờ là mấy giờ không vậy! Vào học làm cái gì nữa cút đi!- nói xong bà ta đẩy mạnh cô vào góc tường khiến mọi người thích thú.


Chương 6: Trở Về Sau Giấc Ngủ?? Rồi Lại Mãi Không Trở Về Được?? Trừ Khi???

6 Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh cô, mới để ý là đây là phòng bệnh viện. TỪ xa có 1 người chạy đến hối hả trên tay hình như cầm theo cái bịch cháo, ôm chầm cô:

- Con này làm tao lo quá đó, ngồi xuống ăn miếng cháo đi.


Chương 7: Muốn Tránh Cũng Chẳng Được, Số Phận À?

7 Anh ta cười khinh bỉ:

- Tôi là Trần Kỳ Phong đấy, chẳng lẽ cô không nhớ hả Đông Đông ngốc?

Lúc này cô mới tỉnh lại và nhớ hồi này mình đã gặp Đông Đông và nhiệm vụ là vạch bộ mặt của Lục Tú.


Chương 8: Muốn Tránh Cũng Chẳng Được, Số Phận À? (2)

8 Cô đến bên cái bàn gần cửa sổ rồi ngồi yên vị, Kỳ Phong liếc ánh mắt sắc lạnh rồi quay về chổ của mình. Ngồi một hồi cô mới để ý là bà cô kia đâu rồi? Chẳng lẽ trốn dạy rồi à? Cô đứng lên hỏi:

- Cô giáo đi rồi sao không thấy lớp trưởng lên giải quyết gì hết vậy? Lớp trưởng của chúng ta đâu rồi ta?- cô hỏi đầy mỉa mai làm ai kia tức giận đứng lên.


Chương 9: Chàng Trai Buổi Chiều Hôm Ấy

9 Cô ngẩn ngơ ngước đầu lên, ôi những tia nắng chói chang lòe loẹt gì đây. . . một mỹ nam ư? Anh ta đẹp quá chắc là của nữ chính rồi. . . uổng quá. . . a.


Chương 10: Hàn Ngôn Hy Là Chồng Tương Lai Của Lục Tú Ư?!

10 Chương 10

Cô hối hả chạy ra trường gương mặt cũng chẳng hết bàng hoàng.

- Cái gì? Anh ta là ai mà làm tim mình đập thình thịch thế?? Đừng! Đóng cửa trái tim đi!.


Chương 11: Gặp Lại Tử Kỳ

11 Chương 11

Sau tất cả Đông Đông lại phải lết về nhà cảm giác thật là tệ nhất có thể. Ôi trời ơi. . . cô muốn xỉu quá Ngôn Hy là chàng trai lạnh lùng nhât trong truyện nhưng sau cùng anh lại yêu Lục Tú và hình như là người mà Đông Đông có hôn ước thì phải.


Chương 12: Nhật Kí Của Đông Đông

12 Chương 12

Nãy giờ sau khi trò truyện với Tử Kỳ cô nằm lì trong phòng đến khoảng tối mới chạy xuống lầu.

- Con chạy trốn đi đâu mất hút vậy? Tử Kỳ nó đã về rồi.


Chương 13: Lục Tú Lại Giở Trò

13 Chương 13

Hôm nay cô dậy rất sớm, khoảng 5h đã dậy, cô đi làm vệ sinh cá nhân và thay đồ đi học. Đồ học sinh trường khá đep nó màu tím ở giữa có viên kim cương màu đen, toát lên vẻ quý tộc.


Chương 14: Lời Cầu Hôn Bất Ngờ

14 Chương 14

Ngôn Hy dẫn cô đên một khu vườn, nơi đó rất đẹp xunh quanh toàn hoa hồng màu xanh biếc, cô bị hút hồn miệng khen trầm trồ:

- Chỗ này đẹp quá!

- Khu vườn của tôi đấy.


Chương 15: Đông Đông Có Bạn Mới

15 Chương 15

- Không ngờ nơi đây lại là nơi mà các cặp đôi tỏ tình đấy. - Tử Kỳ dựa vào góc tường cười nói.

- Nơi đây là của tôi thì tôi có quyền chứ? Thiếu gia Kỳ?- Ngôn Hy đáp trả lại bằng giọng nói khó nghe.


Chương 16: Cô Chết Chắc Rồi Lục Tú!

16 Chương 16

Đông Đông mệt mỏi đi về phía lớp mình, vừa ngán ngẩm cô vừa nói:

- Aizzz, không biết có biến với mình nữa không.

Vừa nhắc thì mở cửa ra một thùng nước đổ vào người cô, dòng nước lạnh đổ trên đầu khiến cô tỉnh hơn hẳn.


Thông Báo Về 1 Số Chuyện ?

17 :____Thông báo____:

À, cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình nhaa! Mình có lên google tra thì mới phát hiện truyện mình viết xuất hiện ở nhiều trang mạng khác, dĩ nhiên các bạn ấy đều ghi rõ tên mình và nguồn.


Chương 17: Ngôn Hy Quả Thực Như Thế Nào?

18 Chương 17

Cô cầm chiếc điện thoại nhưng chẳng biết nên để chỗ nào thì Đồng Tuyết chạy tới, hai tay ôm một bộ đồng phục mới toanh nói:

- Đông Đông mở cửa! Đồng Tuyết đây!

- Được.


Chương18: Sự Chuẩn Bị Vở Kịch Hoành Tráng Và Chàng Trai Giống Ngôn Hy

19 Sau khi ăn xong, cô và Đồng Tuyết ngồi tám chuyện phiếm ở một góc nào đó chỉ có hai người.

-Đồng Tuyết, cậu là người tớ tin tưởng nhất. - cô nghiêm túc nhìn Đồng Tuyết.


Chương 19: Bỗng Dưng Không Thể?

20 ×Liên quan đến cốt truyện đọc đi mấy má×

Xin chào các bạn mình là tác giả bộ truyện này, xin lỗi vì thời gian ra truyện khá là lâu nên khiên các bạn tụt hứng :))) thông cảm cho mình nhé:))) cũng như người ta nói thời gian làm thay đổi con người :))) mình cũng thay đổi sau khi đọc lại những gì mình đã viết thì bộ truyện chưa logic lắm và khá là xàm :))) truyện này mình đang theo xu hướng ngược dần nữ phụ ( Đông Đông ) :)) lúc đầu định np ( nhiều ng yêu 1 ng ) nhưng lại thôi vì mình không thích nhiều thằng yêu một thằng :))) khó chịu lắm hihii.


Loading...