1 Hôm nay nó lại về muộn vì nó mải chơi ở nhà con bạn, mà nó cũng không muốn về nhà, vì bố mẹ nó xấp này lạ lắm, cứ nhìn nó như thểlà họ cần nói cái gì đó với nó, hay muốn nó làm một cái gì đó, nó cảm thấy sợ, nên nó luôn lảng tránh bằng cách, bố mẹ nó mà ở nhà thì nó ra đường, còn bố mẹ nó ra đường, nó ở nhà.
2 Ông quản gia cũng đồng tình với Tú, ông bảo: - Vâng, mai tôi sẽ gọi điện cho họ bảo họ ngừng đăng, nhưng cậu cũng nên xuống dưới nhà, và gặp cô bé đó đi, biết đâu cô ta khác những người khác thì sao.
3 kiểu này thì hình như đã qua một đêm, nó lại đang bị thương thế này, nó sẽ nhờ ai đi mua gì cho nó ăn và nó có thể nhờ ai chăm sóc cho nó khi nó nằm viện đây.
4 Vân cầm lấy bịch sữa mà Hoàng đưa, nó nhìn quả táo trên tay của Hoàng, nó hỏi:- Sao anh không gọt nó đi, không lẽ anh bắt tôi ăn cả vỏ. . . ?? Hoàng tức mình gắt:- Cô không ăn mặc cô, tôi làm như thế này là tốt với cô rồi, cô mà còn làm cao lên, tôi sẽ bỏ mặc cô, lúc đó đứng có hối hận.
5 Hoàng thấy tên bạn của mình đúng là một tên vô dụng, anh ngán ngẩm bảo. - Tao đã bày cách ày rồi, còn nhờ ai mày phải tự đi mà tìm chứ, không lẽ ngay cả việc này tao cũng phải giúp mày, thế trên đời này mày còn làm được cái gì nữa hả, đúng là đồ ngốc.
6 tập piano của tôi, đánh máy này cũng giống như luyện một bài hát dài mà thôi. . . !!Khoa kinh ngạc, anh thích thú nhìn nó say sưa gõ trên bàn phím, khi đã xong xuôi, nó đọc lại tất cả cho anh nghe.
7 - Cô có biết luật không hả, khi đã ký vào rồi thì hai bên phải có những thỏa thuận với nhau như thế mới đảm bảo công bằng và không bên nào bị thiệt, sao lúc ký vào cô không đọc kỹ, bây giờ cô lại trách tôi là thế nào.
8 Bà kia cười bảo nó. - Thế thì phiền cháu vậy. . . !!Nó liền cầm tay của bà cụ, nó đưa bà vào cái quán lúc nãy, nó hỏi bà ăn gì để nó gọi. Bà kia lắc đầu bảo nó.
9 Bà Hoa hỏi Vân. - Thế nào cháu có đồng ý ngủ lại ở đây không. . . . ?? Vân cười khổ bảo. - Bà cho cháu về đi vì cháu đã đi cả ngày rồi cháu sợ có chuyện gì xảy ra thì sao.
10 Anh cười cười bảo nó. - Tuy là thế nhưng tôi cần phải lợi dụng tài năng của cô thêm nữa chứ, khó khăn tôi mới thuê được một người có tài như cô, tôi đâu có ngu mà bỏ cô cho người khác thuê.
11 - Tôi chưa thấy có ai vô duyên và chai mặt như cô, người ta vẫn chưa đồng ý hay cho phép tại sao cô lại dám cầm cuốn sách của người khác là thế nào. .
12 Khoa đang ở trong phòng của mình, cả ngày hôm nay anh không phải gặp con nhỏ Vân nên đ ầu óc của anh thanh thản, anh đang tận hưởng không khí bình yên và riêng tư, nhưng nó bị phá vỡ khi anh nghe có tiếng gõ cửa dồn dập.
13 Vân nhếch mép lên, cuộc đời của nó gặp toàn oan gia thế này, hay là do tính cách của nó nên xố nó cũng xui xẻo theo. Vân lắc đầu, nó nghĩ thôi thì về nhà đi cho xong, nếu mình mà còn phải gặp mặt thêm cái tên này nữa thì mính sẽ điên lên ở đây mất.
14 Vũ cười cười bảo Vân. - Vì cô giúp tôi nên tôi sẽ không lấy tiền số hàng hóa cô đã mua. . . !!Vân cười khẩy nghĩ, mình bị hắn mua danh dự và lòng tự trọng của mình chỉ bằng vài xu lẻ, đúng là nực cười, dù chị đây có đi ăn mày cũng không bao giờ muốn nhờ cậy hay nhận ơn từ anh.
15 Vũ rủa Vân. - Sao cô cứ mở miệng ra là chết, sao cô không chết luôn đi. . . !!Vân liền giật ngay lấy cái túi mà Vũ mang vào, nó reo lên khi trông thấy cái bịch sữa.
16 Khoa muốn điên cả cái đầu. Anh chàng không nói một lời nào nữa mà tập trung và cái desktop. Vân cũng tập trung vào công việc của mình. Cô nàng đánh máy mấy tài liệu đã dịch xong, rồi làm bản báo cáo tình hình của công ty cho Khoa.
17 Cuộc gặp mặt giữa hai gia đình diễn ra trong không khí đầm ấm nhưng sự vui vẻ không hề hội tụ ở đây. Vì nhà gái cô dâu đã trốn mất, còn đằng trai chú rể cũng không hề tới.
18 Bà này đúng là làm theo kiểu vừa đấm vừa xoa. Nhưng bà ta thẳng thắn như vậy cũng tốt, tuy có hơi mất lòng một chút nhưng ít ra mình cũng hiểu rõ hơn về hoàn cảnh mà con gái mình phải đối diện khi bị gả vào nhà của bà thông gia này.
19 Tuyệt quá đi. . . . !! Vân quên luôn cả nỗi sợ hãi khi tưởng bị bắt cóc như vừa rồi, trên môi của cô nàng nở một nụ cười thật tươi, bao nhiêu buồn phiền và lo lắng ở trong lòng như tan biến vì cái gai của cô nàng đã được tháo bỏ.
20 Vân quẹt môi của mình, con nhỏ vằn mắt lên quát Duy. - Anh đúng là đồ biến thái, anh mau trả lại nụ hôn đầu của tôi đây. . . . !!Duy giả vờ thở dài bảo Vân.