21 Vân gọi điện hay đến siêu thị tìm mày à. . . . ??Vũ khẽ vuốt mái tóc của mình ra đằng sau, anh chàng vuốt mặt mình thêm một cái nữa cho tỉnh táo rồi trả lời Hoàng.
22 Nghe Vũ phân tích một hồi, con nhỏ và Hoàng đều cảm thấy đúng. Hai người ngồi thừ ra để nghĩ nhưng đúng là không còn cách nào khác cả. Nếu gia đình bên kia đã biết con nhỏ sang đây thế nào bà mẹ của Hoàng cũng gọi điện hỏi thăm và yêu cầu anh chàng chăm sóc cho con nhỏ.
23 Vân thấy ở đây có treo hai bộ quần áo đồng phục của nhân viên phục vụ phòng của khách sạn. Vân xoa xoa vào cằm, cô nàng khẽ nở một nụ cười. Vân lấy một bộ đồ rồi cởi bỏ bộ quần áo đang mặc ở trên người ra, cô nàng gập thật gọn bộ bộ đồ của mình.
24 - Im lặng hết đi, hai đứa có biết bây giờ là lúc nào không hả mà còn dám nói chuyện, có tin là tôi đuổi hai người đi luôn không. . . ??Vân gồng mình lên vì tức, sao lần nào có cơ hội thoát thân, mình cũng bị làm phiền và bị phá hỏng là thế nào.
25 một cái một bên tay của Vân bị khóa cùng với cái còng, chưa hết Duy cũng khóa luôn vào tay của mình. Thành ra bây giờ Vân và Duy trông rất giống một cặp tội phạm, trong đó Vân đóng vai một kẻ bị bắt còn Duy đóng vai người thi hành công lý.
26 Cô quá đáng vừa thôi. Cô là dân giang hồ hay sao mà dám đi dọa nạt này nọ. Tôi thật hối hận vì đã không làm điều này sớm hơn, lẽ ra tôi phải cho cô ăn vài cái tát mới phải.
27 - Cô mà còn làm như thế này với tôi nữa là cô chết với tôi. . . . !!Vân gắt Duy. - Buông tôi xuống, anh đang làm gì đấy hả. . . ??- Cô im miệng đi đã bị đau chân rồi lại còn lắm mồm nữa là thế nào, cô có tin là tôi dùng băng dính gián miệng của cô lại luôn không.
28 - Anh ạ, chân tay của em đã rã cả ra rồi. Em sợ là mình không thể nào bước đi được nữa. . . !!Ông Chung cầm lấy tay của vợ rồi nhẹ nhàng bảo. - Em cứ bình tĩnh mọi chuyện cứ để anh lo.
29 Bác quản phó trừng mắt lên nhìn Vân. Bác đe dọa. - Cháu dám ăn nói với cái giọng không biết lỗi đó hả. Đây là công cộng nên có nhiều người qua lại, cháu vừa đi vừa đá như thế thì không trúng vào người này cũng trúng vào người kia nhỡ đâu cháu gây ra tai nạn cho họ thì sao.
30 Duy phải làm gì để người thân của hai bên gia đình không ép Duy và Vân kết hôn ngay vào lúc này mà cho hai đứa thời gian tìm hiểu nhau rồi mới quyết định có nên lấy nhau hay không.
31 - Ý của anh là anh vẫn chưa chọn phim cần phải xem à. . . ??Mấy cô nhân viên thấy Vân và Duy đi xuống họ lễ phép chào hỏi Vân và Duy. Duy lặng thinh không nói gì, còn Vân vẫn chưa quen được người ta coi trọng quá như thế này nên lễ phép đáp lại tất cả lời của mọi người chào mình.
32 - Em yên tâm, bọn anh mà làm điều gì thì không bao giờ có chuyện nạn nhân được yên ổn sống xót hay có thể trốn thoát được. . . !!Lan nghe được một lời hứa chắc chắn của Dũng, cô ả hài lòng gật gù rồi đưa một tờ giấy cho Dũng.
33 - Nếu mẹ em đến đây thì em phải nói cho chị biết đấy nhé, nếu không mẹ em sẽ lo lắng cho em lắm đấy. . . . !!Thằng bé gật gù ra vẻ đã hiểu. Duy ngồi im suốt từ này đến giờ, anh chàng chưa bao giờ có em hay có trẻ con đến nhà chơi nên Duy cảm thấy hơi ngượng ngùng và không được tự nhiên lắm khi nói chuyện cùng thằng bé.
34 Duy còn nhớ đã từng vẽ rất nhiều tranh. Trong những bức tranh đó Duy vẽ trời, vẽ mây. Duy cho tất cả vào một cái hộp rồi chôn nó xuống đất ở sau hông nhà.
35 Hoàng giật mình khi nghe giọng nói của bố. Anh chàng kêu khổ vì ông Tùng là một người tuy có đôi lúc tỏ ra dễ dãi với Hoàng nhưng thực ra ông là một người cha rất nghiêm khắc với con.
36 Mười tám năm qua mới có người nói cho Duy biết điều này và có thể khuyên bảo Duy nên làm những gì một cách trân tình như Vân đang làm. Duy tò mò hỏi Vân.
37 sở thích khác người như thế. - Đi thì đi mà anh có thể bớt đánh vào đầu của tôi được không hả. Ngày nào anh cũng đánh tôi thì còn gì là đầu của tôi nữa.
38 Vân khác Duy, con nhỏ luôn có những ước mơ tươi sáng và luôn cố gắng phấn đấu cho ước mơ đó. Hai người có hai ý nghĩ và mục tiêu khác nhau nhưng nói chung họ đều vì người khác để gắng gượng bản thân của mình lên.
39 Ánh mắt long lanh. Dung khẽ nhấp một ngụm cà phê, bàn tay nhẹ nhàng khoắng ly cà phê của mình. Dung mỉm cười ngọt như đường. Dung hít thật sâu, cô ta đang chuẩn bị tinh thần để nói chuyện với Khoa khi anh chàng tới đây.
40 Anh đã gột rửa xong rồi đấy à. . . . . ??Khoa nhìn sững Duy. Anh chàng ngắm Duy từ đầu xuống chân. Theo nhận xét ban đầu và sơ qua của Khoa. Duy là một chàng trai khoảng 18, 19 tuổi; đẹp trai và có vóc dáng như một người mẫu; khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sâu và cái môi lúc nào cũng mím lại, anh chàng này xem ra rất ương bướng và là một người bất cần đời.