1
-Alo!em nghe đây chị.
-Chị có chuyện muốn nhờ em giúp.
-Chị cứ nói đi, em sẽ giúp chị.
Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Nó nghe tiếng thở dài bên ấy.
2 Sáng hôm sau, Nó khoác trên người bộ đồng phục trường Kì Phong, đồng phục của trường khá đẹp mắt chân váy đen xếp li, áo sơ mi có nơ trước ngực màu đen, bên tay áo trái có in logo của trường, tên và lớp được khắc tinh sảo trên biển tên màu nâu nhỏ trên ngực trái, vớ dài tới đầu gối màu đen.
3 Về đến nhà, Ngồi trên sofa Nó lấy điện thoại ra và bấm một dãy số, chuông đổ chưa đầy 3 hồi, bên đầu dây giọng một người con trai giọng hơi trầm lễ phép nói.
4 Nó không hoạt động ở Hắc Long kể từ ngày hôm đó đã 7 năm, ngoại trừ những người hoạt động 6-7 năm trước đều biết Nó, còn những người mới vào thì 100% chỉ nghe danh chứ chưa thấy mặt.
5
Như ngày hôm qua đã nói 7h sáng Phùng Hưng đã có mặt ở nhà Nó.
-Chào bác. Bác vẫn khoẻ chứ ạ.
Anh lên tiếng chào Quản gia khi thấy ông.
-Chào cậu, tôi vẫn khoẻ, cậu đợi tiểu thư lát nhé, cô ấy sắp xuống rồi.
6
-Tụi mày ơi Nó đến rồi chuẩn bị đi.
-Rồi ok.
Những đứa trong lớp đã có một kế hoạch không mấy hay ho gì để hảm hại Nó.
-Kiều Phi. . .
7 Đường Hưng đến lớp không thấy Nó đâu, nhìn cảnh bề bộn trong lớp và những con người hồn chưa về xác thù chắn chắn đã có chuyện gì xảy ra.
8 Nó sau khi sắp xếp hết các công việc ở Hắc Long tại phòng làm việc rồi cũng về phòng, cởi bỏ hết những thứ ở trên người rồi ngâm mình vào bồn tắm có hương hoa hồng khiến Nó cảm thấy thoải mái hơn.
9 Sau khi nói chuyện với Phùng Hưng xong thì Nó cũng lên phòng, đi ra ban công hóng mát, khi thấy bóng của chiếc xe lao phụt mất thì có một cuộc điện thoại.
10
Bồn chồn, lo lắng không ngủ được 3h Nó đã đặt một vé máy bay đến hawai nhanh nhất trong tối nay. Trước khi đi Nó có kẹp một tờ giấy ngay cổng.
7h tại sân bay trung tâm của hawai, ra khỏi sân bay với rất nhìu lời khen ngợi của những người trong đó, bắt một chiếc taxi đến ngay bệnh viện mà chị Nó đang chữa trị.
11
-Chị tiếp xúc với Lương Nhược Ngọc cũng biết cô ta sao rồi đúng không.
-Ừm. . . .
-Lời nói của cô ấy có một chút cao ngạo nên chị phải làm sao cho giống.
12 Hôm nay Nó quyết định là sẽ đi chiếc lamborghini màu tím con cưng Nó trong bộ sưu tấp siêu xe của mình. Trên xe Nó và Cô nói rất nhìu chuyện.
13
-Tại sao tụi em phải làm như thế ạ.
Nó dừng lại trước mặt của bà cô đấy.
-Trong cái trường này ngoại trừ chủ tịch ra, thì cha mẹ các em có làm cao đến mấy cũng phải nễ tôi vài phần.
14 Một hồi sau cánh cửa lại mở không phải giáo viên mà là một cậu học sinh, người be bét máu quần áo xóc sết đầu tóc rối bời, bước từng bước khó khăn vào chổ.
15 Đing đoongggggg
Sau hồi chuông giáo viên đi ra khỏi từng lớp nối tiếp theo sau là các học sinh ùa ra rôm rả.
-Em đi ăn chứ?.
Cô gõ gõ vào bàn khi đánh thức Nó.
16 -Con gái ông tôi có thể dạy dỗ được chứ chủ tịch Duy.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên khiến người bên đầu dây bên kia bất giác rùng mình nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
17 -Hân Hân à. Về đi, em biết trong thời gian em ở thì biết bao nhiêu chuyện xẩy ra không.
Ngô Kì Long xoa xoa đầu Nó.
-Có chút chuyện nhỏ như vậy mà mấy anh không tự xử lí được sao.
18 -Hân Hân!?!, sạo họ lại gọi Ngọc Nhi là Hân Hân kì lạ thật?. Tại sao Ngọc Nhi lại quen biết tứ Long?.
Nhật phong khó hiểu.
Trên đường về Nó chỉ biết ngồi nhìn ngắm xe.
19 Đến Hắc Long đã thấy bên ngoài có rất nhiều xe chắc chắn vị khách đặt biệt ấy không phải dạng vừa, họ đến đây không phải để bàn bạc chuyện gì mà đến để gây chuyện.
20 Sau khi lão Tịnh đi khỏi cả giang phòng bắt đầu trở nên ồn ào, Hoàng Long hừ nhẹ ra hiệu im lặng, tất cả đều chìm vào không gian tĩnh lặng lạnh lẽo, không một ai dám ngước mặt lên nhìn xung quanh.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 35