1 " Không. . . Đừng. . . Đừng. . . "Trong màn đêm tĩnh mịch, một giọng thét chói tai vang lên, rồi cả cái không gian im ắng đó như bị xé toạt ra. Âm thanh chó sủa vang vọng cả con hẻm nhỏ, có vài giọng la mắng lầu bầu từ hàng xóm.
2 Thân thể sắc sảo của Âu Tuệ Nhi lõa lồ trước mặt hắn, dù trên người cô có rất nhiều vết sẹo cũ mới nhưng không thể nào che khuất được nét quyến rũ thuần thúy.
3 " Không cần phải nói với em, em là người anh yêu nhất đâu, cũng chẳng cần anh ngọt ngào thì thầm bên tai, bảo rằng em là mối tình đầu. Bởi vì những câu nói đó sáo rỗng lắm! Người anh yêu sau em là cô gái nào? Mối tình cuối cùng của anh có phải là em?.
4 Chỉ còn một tháng nữa thôi, năm năm tự do của Âu Tuệ Nhi sẽ biến mất, cô lại sẽ bị giam cầm như một con vật. Đã có rất nhiều lần Tuệ Nhi muốn nhờ đến cơ quan chức năng nhà nước bảo vệ cô, thế nhưng khi cô thành thật khai báo, tâm trạng lo sợ cầu mong sự giúp đỡ.
5 0Bị vòng tay lớn của Hứa Nhất Chính choàng lấy, do hắn đang say cô thì yếu ớt, bệ chống không vững đành phải ngã nhào về trước. Âu Tuệ Nhi nhắm chặt mắt lại, thôi rồi cô sắp dập mặt rồi!Nhưng không, cô cảm nhận được thân thể rất nhanh bị bao phủ lấy, Nhất Chính xoay cô lại với vận tốc ánh sáng, Tuệ Nhi bình an vô sự nằm ngửa trên lòng ngực rộng lớn ấm áp của hắn.
6 Năm Năm quả thật rất dài và vô cùng khốn khổ đối với Hứa Nhất Chính, hắn vì không muốn đụng vào bất cứ người con gái nào khác ngoài Âu Tuệ Nhi mà phải kiềm hãi, nhịn đói nhịn khát dục vọng của mình.
7 Cơn gió nhè nhẹ luồn qua khe cửa sổ, một vài tia nắng ban mai tinh nghịch cố ý chen lên trước gió, chúng len lỏi nơi khe cửa rồi xuyên thấu tấm màn lụa mềm mại.
8 Âu Tuệ Nhi nín khóc, chui rúc vào lồng ngực dày vạm vỡ của hắn, thân thể tráng kiện của Hứa Nhất Chính đồng thời bao bọc lấy cô, Tuệ Nhi thở dài ngán ngẩm chỉ mong rằng hắn sớm buông tha cho cô.
9 Không ngờ lớp ren bên ngoài có thể cởi ra được, bộ váy áo yêu kiều để lộ phần vai trần trắng tuyết phong tình của Âu Tuệ Nhi, cô không quen nên bắt Hứa Nhất Chính đưa lại áo khoác ren.
10 Âu Tuệ Nhi mệt mỏi gục đầu tựa sát khuôn mặt mịn màng vào lồng ngực Hứa Nhất Chính, cô có chút không vui:"Tại sao lại muốn gây thù với người ta?"Hứa Nhất chính nhìn cô bằng ánh mắt rét lạnh, hừ hừ vài tiếng nhưng không trả lời.
11 Cố nén nỗi đau trong tim để thôi không cho bản thân phải gục ngã, đã từ rất lâu rồi, cô rất sợ sự yếu đuối nhu nhược, ngày ngày đêm đêm chỉ biết râm rấp nghe lời một ai đó.
12 "Đừng bắt tôi phải chờ, sự nhẫn nại của tôi rất ít. Cho nên, em muốn bình an xuống giường mỗi ngày thì nên biết cách chiều tôi một chút"Không thể thốt nên lời, Âu Tuệ Nhi trưng bộ mặt khiếp đảm ra với Hứa Nhất Chính, môi cô giật giật giương lên, hơi thở cũng bắt đầu trở nên tán loạn.
13 Từng đợt gió rít gào, chút ánh nắng ấm áp len lỏi qua từng khe lá. Trên con đường cao tốc AT lạnh tanh như tờ, ngoài tiếng động cơ môtô phân khối lớn gầm rộ phẫn nộ như một con trâu nước giận dữ, thì hầu như chẳng có gì cả.
14 Thao tác của vị bác sĩ trước mặt vô cùng điêu luyện, Âu Tuệ Nhi chỉ vừa nghe một tiếng cạch, quyển sổ đóng lại, anh ta đã quay phắt mặt đối diện với cô.
15 Bắt taxi trở về biệt thự Hứa, cả một đoạn đường dài liên tục hối bác tài, cuối cùng chỉ trong ba tiếng cô đã về tới nhà. Tiền thanh toán do đám người làm trả.
16 Quả thật lời Hứa Nhất Chính nói là làm, không biết trải qua bao nhiêu bận hoạt động kịch liệt trên giường. Bây giờ Âu Tuệ Nhi chỉ còn biết thở dốc, chân tay bủn rủn, để nói ra một từ còn không có sức để phát âm.
17 Xem ra Âu Tuệ Nhi đợt này khó sống với Hứa Nhất Chính rồi, tuy nhiên số cô vẫn chưa đến lúc tận, Hứa Nhất Chính dù khao khát thân thể cô nhưng hắn thật sự rất mệt, sức đâu nữa mà cùng cô mây mưa.
18 Trịnh Trấn Đông tay chân run lẩy bẩy, mắt anh bị băng bởi lớp gạc trắng nên không rõ tình hình Hứa Nhất Chính sẽ tấn công nơi đâu, miệng anh lắp bắp la:"Cứ.
19 "Anh ấy bị mù sao?"Âu Tuệ Nhi kinh ngạc, ánh mắt trợn to nhìn Mạc Duy, cô không nghĩ Trịnh Trấn Đông lại trở nên nghiêm trọng như thế. Trong lòng cô dâng lên một cảm xúc miên man khó tả, vừa thấy thương anh, vừa giận anh tại sao lại chạy ẩu như thế, nhưng chung quy tất cả đều nằm ở lỗi do cô, chính vì cô biến mất không lời từ giã.
20 Hứa Nhất Chính nói là làm, hắn cho Âu Tuệ Nhi chăm sóc Trịnh Trấn Đông nhưng cũng đồng thời dưới sự giám sát của hắn, chưa kể những lúc cô ngủ say rồi, hắn lại lẻn sang phòng anh.