1 Trong một căn nhà cổ kính, trên chiếc giường gỗ được chạm khắc một cách tinh xảo có một cô gái đang say ngủ.
Cô gái ấy đẹp như một thiên thần, cô có một làn da trắng mịn,một chiếc mũi nhỏ xinh như một tác phẩm do Thượng Đế tạo ra và chỉ dành cho cô.
2 Hình ảnh không liên quan đến truyện
~~Một ngày mới nữa lại bắt đầu, tính đến bây giờ thì cô xuyên tới đây cũng được 2 tháng rồi, cô cũng phải công nhận là thời gian mau ghê mới đây mà đã 2 tháng, thôi không suy nghĩ nữa,cô nhanh chóng vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân và bước xuống nhà
"Chúc ba mẹ buổi sáng tốt lành ạ"
Vừa nói cô vừa thơm má ba mẹ mình
"Ly nhi buổi sáng tốt lành"
Ba mẹ cũng mỉm cười đáp lại cô
"Nào con mau ngồi xuống ăn sáng đi"
Giọng mẹ cô dịu dàng vang lên, cô ngồi xuống và bắt đầu ăn sáng
"À Ly nhi này con có muốn đi học không"
Nghe ba cô nói vậy thì một mảnh trí nhớ của cô đã cho cô biết ít thông tin
Thật ra Phạm Ngọc Ly này là một người rất nhút nhát và cũng bởi sự nhút nhát này của cô mà mới bị hại chết
Azzz.
3 "Cô không sao chứ"
Một giọng nói trầm ấm không kém phần quyến rũ đều đều vang lên trên đỉnh đầu của cô
Theo bản tính thường ngày của cô thì chắc chắn là phải chửi rồi.
4 Sau khi thoát khỏi được móng vuốt của tên Cảnh Việt Thanh thì cô liền cấm đầu chạy về nơi bán thú cưng mà cô để ý.
Còn ở đằng này thì đang có một chàng trai si ngốc nhìn vào bóng dáng của cô gái ,đó không ai khác chính là Cảnh Việt Thanh
Mắt thấy bóng dáng cô đã đi xa thì hắn mới hồi hồn và lấy chiếc điện thoại ra
"David điều tra cho tôi một cô gái có mái tóc màu đen , mặc một chiếc váy tím mà hôm nay tôi đã gặp được ở siêu thị, tôi cho cậu 1 tiếng"
Giọng nói băng lãnh cứ vang lên đều đều
"Vâng ạ"
Cất giọng nói tà mị, David liền đồng ý.
5 Khoan đã. . . . Sở Hạo???
Cái tên này nghe quen quen không lẽ là nam chủ nữa sao
Bíng boong. Đoán đúng rồi
Cô nghi hoặc ngước nhìn tên ở trước mắt mình.
6 Trong lúc cô đang quay đầu chào Sở Hạo thì linh cảm phát hiện hình như có ai đang nhìn mình. Nhưng quay đầu xung quanh thì không thấy điều gì bất thường cả.
7 Tiếng nói vang lên thành công thu hút sự chú ý của mọi người.
Cô có nên cảm ơn người đang nói không a~~
Nó đã phần nào giúp được cô rồi còn gì. Quay chiếc đầu nhỏ về sân khấu để tìm kiếm người vừa nói.
8 "Ai đó?"
' Ách ai vậy ' Đang nhìn một rừng hoa thì bỗng nhiên có một giọng nói vang lên làm cô giật mình ' Đừng nói ma nha ' ( suy đoán lung tung )
" Tôi hỏi cô là ai "
Giọng nói đó lại một lần nữa vang lên , cô nhìn vào nơi vừa phát ra giọng nói thì thấy một người con trai rất soái đang nhìn cô chằm chằm.
9 Sau khi nhận được sự đồng ý của chiếc máy soát , cô nhanh chóng bước vào lớp học. Khi cô bước vào lớp thì thấy mọi người đã dừng động tác mà nhìn chằm chằm vào cô, sau đó là một mảnh ồn ào.
10 Sau một ngày đi chơi tới bến với Nhược Lan, tối đó chính là cô nằm ngủ say như chết vì mệt. Oa đúng là lâu rồi không đi chơi
Sáng hôm sau cô thức dậy với tinh thần phải nói là vô cùng minh mẫn vì hôm qua ngủ rất ngon a~
Thu thập chính mình xong cô liền thay một bộ đồ thể dục màu đen để đi tập thể dục , đó là thói quen hằng ngày của cô rồi.
11 Đưa cô về tới nhà mà hắn vẫn chưa chịu buông tay ra, cô đành mở lời trước
" Hứa cũng hứa rồi, anh cũng đưa tôi về nhà rồi, buông tay ra đi "
" Làm gì mà gấp gáp vậy, em là không muốn nhìn thấy tôi nữa sao"
Nói xong hắn còn trưng ra bộ mặt ủy khuất, bộ cô mới đánh hắn sao ,không có a.
12 Nè, ai nói với cô đây là đùa giỡn đi, cô nhớ thân chủ cũng đâu có anh họ đâu, sao tự nhiên cái người này nhảy ra nói là anh họ cô vậy. Mà vấn đề quan trọng chính là, tên này là Ngạo Thiên đó, đại danh đỉnh đỉnh nam chủ.
13 Thật đúng như cô miêu tả, từ khi nhận chức bằng vẻ mặt bất đắc dĩ thì suốt ngày luôn bị sai này sai nọ, trừ lúc học là không bị sai thôi
Tới giờ dạy của tên Lãnh Tuấn Kiệt chết bằm thì còn khó sống hơn, hic hắn cứ như trêu ghẹo cô, tỷ như hôm trước
Đang lúc cô nhìn ra ngoài cửa sổ, thả hồn theo những đám mây thì cái giọng nói tai ương của Lãnh Tuấn Kiệt vang lên
" Ly Ly chúng ta học tới đâu rồi"
Hức thế là cô phải đứng lên mà ấp a ấp úng, trời sui khiến thế nào mà hôm ấy Lan Lan cũng nghỉ học nữa, trông cậy vào bạn trong lớp thì khỏi luôn đi, họ thấy cô gặp họa còn cười vui sướng nữa kìa.
14 Sau tiếng nói không nhỏ mà cũng không lớn của cô thì không khí xung quanh đã yên lặng phần nào, ai nói là phụ nữ thù dai, nói nhiều, thích gây chuyện vậy.
15 Ngoài trời bây giờ thật đẹp, từng cánh anh đào nhỏ nhắn bay dập dìu xuống mặt hồ tĩnh lặng làm cho nó lăn tăn, từng tốp năm tốp ba y tá, bệnh nhân, nói nói cười cười vô cùng vui vẻ.
16 Sau khi Doãn Hàn bước ra ngoài vì công việc thì cô liền ngồi vào ghế để gọt táo cho Lan Lan ăn, những trái táo vừa to vừa tròn, nhẵn nhụi nhưng qua tay cô thì nó trở nên nhỏ bé, sần sùi xấu xí nhưng nhìn Lâm Nhược Lan cứ cắn một miếng lại khen một tiếng làm cô cũng ấm lòng a.
17 " Cô bé,tính tiền đi "
" Vâng ạ, của quý khách là 115 nghìn " Cô vừa nói vừa nhận tiền của người khách
" Hẹn gặp lại quý khách " Nở một nụ cười tươi, cô nói với người khách vừa đưa tiền ,vị khách ấy đơ vài giây vì nụ cười của cô, phục hồi tinh thần ông ấy đáp lại cô
" Ừ, cháu cười xinh lắm " Ông ấy cũng nở một nụ cười nhẹ nhìn cô, sau đó liền bước đi khỏi quán
Hazz cái này gọi là bệnh nghề nghiệp nè, cô lúc trước suốt ngày đi làm, cái nghề nào mà có tiền là cô điều làm, bao gồm cả phục vụ, nhưng xuyên không làm tiểu thư rồi nên giảm bớt các thói quen vốn có, hôm nay tự nhiên bắt gặp nên bản tính nỗi dậy
" Nhóc con, đứng ngẩn ra đấy làm gì, mau giúp ta dọn quán "
" Bác à, con có phải người làm của bác đâu mà bác sai con lắm thế "
" Thế mi không đói à " Thật là, nghe nhắc cô mới thấy đói, nguyên một ngày đi chơi của cô rốt cuộc lại đi chạy bàn mà còn bị ông bác này la suốt nữa chứ, ba mẹ nhìn thấy cô lúc này chắc xót lắm
" Hi hi, con dọn ngay đây " Bây giờ trong quán đã không còn ai, nếu có cũng chỉ có cô và ông bác
" Phù " Dọn một loáng mà mệt chết đi được, bây giờ cô đã đói đến nỗi chân tay không có một tí lực.
18 * Cốc cốc cốc *
" Ly nhi, đã tới giờ đi học "
" Ân, dì Ngô " Cô lồm cồm bò dậy trong khi tinh thần còn đang mê mang, đôi mắt ngập nước, bộ quần áo ngủ vì bị ' quấy phá ' mà khiến nó trễ vai, nhăn nhúm khẽ lộ ra những đường cong mê người.
19 Đầu cô liên tục chảy xuống hàng loạt các vạch đen. Gì đây???Theo phán đoán của cô thì nó gọi là Bách Hợp phải không nhỉ
Cô có xíu hủ nữ nên vấn đề này cũng có chút hiểu biết.
20 Khi cô đang dừng bút ở câu hai thì cánh tay của hắn từ khi nào đã mò vào trong áo cô, không nói lời nào mà sờ soạng nó, làm cho nó dựng đứng. Cô dưới sự khiêu khích của hắn bắt đầu có phản ứng
" A.