1 Ngày tháng nămHôm nay, là một ngày vô cùng trọng đại của cuộc đời mười bảy năm của tôi – ngày tôi chính thức làm mẹ. Tiếng khóc chào đời của con làm tôi xúc động đến rơi nước mắt.
2 Ngày tháng nămVào ngày 17/3, đó là sinh nhật của bạn tôi cũng là ngày định mệnh tôi xoay chuyển. Quỷ đạo cuộc sống tôi cũng thay đổi vào ngày đó. Minh Thùy-bạn thân của tôi.
3 Khoảng một tháng sau kể từ đêm định mệnh đó, tôi có triệu chứng buồn nôn khi ngửi thấy mùi thức ăn. Cứ ngỡ rằng mình bị đau bao tử, định chủ nhật nghỉ học sẽ đi khám.
4 Một tuần lễ sau, đi học thì thôi nhưng về nhà là tôi chỉ biết khóc. Tôi không biết phải làm sao để đối mặt với sự việc này. Nó đi quá xa kiểm soát của tôi rồi.
5 Tôi đi trong vô thức ở dòng người tấp nập, tôi phải đi đâu đây? Trong người tôi lúc này chẳng có lấy một xu, muốn đi thuê phòng cũng khó. Trời bất ngờ đổ mưa, ừ mưa cũng tốt, mưa xối hết những cảm xúc trong tôi.
6 Hôm sau, tôi vẫn phải đến trường để học vì chỉ còn hai tháng nữa là kì thi học kì hai lớp mười một bắt đầu. Nhìn vào chiếc gương, mới có một ngày mà tôi xanh xao thấy rõ.
7 Một bàn nào với ra đang xiết chặt lấy eo tôi, cảm giác hơi nhói vì bị xiết mạnh. He hé mắt, tôi chạm ngay ánh nhìn từ đôi mắt màu xám tro ấy. Chiếc môi mị hoặc cong lên, mọi thứ xung quanh tôi lúc này im lặng đến lạ kỳ.
8 Trước khi thi, toàn khối mười một hợp tác mở một chuyến đi chơi để thư giản trước mùa thi. Tôi định không đi nhưng con Minh Thùy cứ lãi nhãi mãi bên tai và về nhà thì dì cũng khuyến khích tôi nên đi để thư giản.
9 Bữa nay con Thùy bị chạm dây thần kinh thứ mấy mà rủ tôi đi shopping vậy. Đi với nó mệt chết, nó cứ dạo hết vòng vòng khác tại một chỗ. Hôm nay tôi mặc kệ nó, nó muốn dạo bao lâu cũng được, tôi đi qua khu vực bán đồ trẻ con.
10 Kể từ ngày mang thai, sinh lý cơ thể tôi thay đổi hẳn ra. Ăn không được nhưng ngủ suốt ngày thì tôi làm được. Nhưng hôm nay bằng mọi giá tôi phải tỉnh táo, phải thật sự tỉnh táo.
11 Một tuần lễ đã trôi qua tính từ ngày tôi thi học kì. Công việc chính của tôi vào lúc này là ngủ, ngủ và ngủ. Thánh ngủ nhập hay sao mà tôi cứ ngủ hoài được hoài.
12 Kết thúc nửa tháng trời ngủ nghê, bây giờ tôi lại phải đi học. Giai đoạn này vào trường chỉ để biết điểm rồi buôn dưa lê bán dưa leo với mấy “mợ” lo chuyện bao đồng trong lớp chứ chả học hành gì.
13 Ăn nằm hoài cũng chán, tôi quyết định bữa nay sẽ là ngày ăn chơi tới bến cho kì thi căng thẳng vừa rồi. Nhấc máy, tôi gọi cho con Thùy, chỉ cần gọi cho nó là coi như liên lạc được hết ấy đứa còn lại.
14 Xem phim xong thì trời đã nhá nhem tối, con Thùy đi về với Viễn Kiệt. Còn tôi ở lại với Minh Long. Cả hai đứng trước cổng Thuận Kiều rất lâu, lí do là đợi xe taxi.
15 Hôm nay là ngày tổng kết năm học, ai nấy mặt mày hớn hở, tươi như hoa. Làm gì tươi dữ vậy không biết, tổng kết thôi chứ có phải đi nhận giải oscar hay quả cầu vàng đâu.
16 Tối hôm nay, dì tôi cũng đi dự tiệc, dì hỏi tôi muốn đi không nhưng tôi đã từ chối. Đến đó làm gì chứ, chỉ mang thêm rắc rối vào trong người. Tôi như thế này chưa đủ rắc rối hay sao.
17 “Phương Anh!” Dì tôi làm gì mà mới sáng sớm đã gọi tôi dậy vậy nè? Tôi còn muốn ngủ lắm, hôm nay nghỉ hè rồi, đâu có đi học nữa đâu. “Chuyện gì vậy dì?” Phòng thủ thất bại, tôi đành đầu hàng.
18 Ngày chủ nhật của tuần đầu tiên của đợt nghỉ hè đã đến, dì bảo cùng tôi ra ngoài mua vài bộ đồ để sau này bụng lớn lên thì còn có cái mà mặc, chứ đồ tôi bây giờ bó sát, em bé sẽ khó chịu.
19 Mới ngày nào tôi vừa nghỉ hè mà nay sắp đến ngày nhập học lại, nhanh ghê. Nhưng có nhập học lại thì tôi vẫn phải ở nhà, giờ đã mang thai gần sáu tháng, bụng to ra thấy rõ, làm sao đến trường được.
20 Đã nói rồi, thời gian trôi nhanh lắm, nó không đợi ai đâu. Buổi chiều hôm nay, tôi nhờ tài xế chở mình đi mua ít đồ cho trẻ sơ sinh. Bởi vì theo dự đoán của bác sĩ là khoản tuần sau tôi sẽ sinh nên chuẩn bị trước cho chắc.