1 Bảy giờ kém 15 phút. . . . có một con heo đang ngủ trên phòng. Tít. . . . tít. . . . tít. . . . . Chiếc đồng hồ treo in ỏi nhưng Nam Cung Thanh vẫn chưa chịu dậy.
2 Quay trở lại xe , thấy Chủ tịch dưỡng thần. A Ngưu cũng chẳng nói gì thêm. A khỏi động xe rời đi. . . . Huỳnh Thiên lúc này lặng người nhìn ra phong cảnh bên ngoài " cuộc sống nơi đây thay đổi theo thời gian nhưng.
3 Ngày hôm sau. . . . . . Biết hôm nay là ngày phỏng vấn đầu của cô ở chỗ làm mới. Nam Cung Thanh đã phải dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ cho thật hoàn hảo.
4 Nam Cung Thanh lúc này lo lắng tột độ " tại sao cô lại nhớ nhầm tầng lầu để giờ đi nhầm phòng gặp một người. . . . nhìn rất là điển trai nhưng sao lại ăn mặt như vậy ở nơi làm việc chứ.
5 Như những gì anh dự định quả thật đúng là cô ấy " Lục Xử Thanh ". Huỳnh Thiên trầm tư đứng nhìn cảnh vật mọi cảnh vật trong thành phố qua tấm kiến trong suốt ở phòng làm việc.
6 Bất giác lấy lại ý thức , Nam Cung Thanh vội đẩy anh ra nhưng Huỳnh Thiên nhanh tay đặt sau gáy giữ lấy đầu cô khiến cô không thể chạy thoát. Lợi dụng cô sơ hỡ , anh dùng chiếc lưỡi tách hàm răng cô ra để tìm lưỡi cô.
7 Tít. . . . . tít. . . . . títNghe tiếng điện thoại trên bàn làm việc treo. Nam Cung Thanh vội rời khỏi người boss. Huỳnh Thiên lấy lại phong thái của vị chủ tịch lạnh lùng ngang tàn trước giờ.
8 Cầm sắp tài liệu trên tay , sau khi đưa tài liệu cho trợ lý A Ngưu , không hiểu sao anh ta lại căn dặn quan tâm cô dữ vậy. Chẳng lẽ ngày mai đặc biệt lắm sao ? Sao bảo cô ngày mai phải thật thận trong trước người của Châu thị.
9 A Ngưu mĩm cười khép cánh cửa lại , có lẽ chuyện xử tội Châu Hải Mi để lát anh thông báo chủ tịch sau. Bây giờ anh không dám làm kỳ đà cản mũi đâu ^^.
10 7 giờ tối. Sau khi mừng sinh nhật cùng ba mẹ xong , cô xin phép ba mẹ ra ngoài có công chuyện. Ba mẹ cô không nghĩ nhiều nên vui vẽ cho cô đi nhưng họ không hề biết cô đang phải đối mặt với boss của cô.
11 Mở cửa phòng , Nam Cung Thanh choáng ngợp với vẻ đẹp của căn hộ. Cách bố trí và thiết kế khá bắt mắt nhưng tạo cho người ở cảm giác rất thoải mái không cầu kỳ bởi xung quanh nhà được sơn một tông màu kem kết hợp nền gạch trắng , trên nền gạch được điêu khắc những đường nét rất đẹp có điều cô không biết đó là tác phẩm gì.
12 Chu Hạnh từ xa quan sát họ. Chưa bao giờ cô thấy câm phẫn như hôm nay " Những thứ Chu Hạnh này không có thì đừng hòng người khác có được ". Quay đầu bỏ đi , cô nhất định phải khiến Âu Dương Huỳnh Thiên phải hối hận.
13 6 giờ sáng. . . . Rain loay hoay tìm cách phóng lên giường bằng đôi chân ngắn của mình. Cuối cùng cũng lên được , Rain quắc đuôi chạy đến lè lưỡi liếm lấy gương mặt của người đang còn ham ngủ.
14 Dường như cuối tuần là ngày bận rộn nhất của cty , đại boss thì đi họp suốt ngày , chỉ gặp được vào giờ nghĩ trưa. Hết giờ nghĩ , boss lại cùng trợ lý Ngưu vào phòng họp.
15 Hiện giờ mọi ánh mắt điều tập trung về phía cô , kể cả Tiểu Lệ cũng tò mò chờ câu trả lời của cô. Nam Cung Thanh chán nản nhìn họ , giờ cô như trung tâm , có trốn trả lời họ cũng không được.
16 Nam Cung Thanh bối rối nhìn Tạ Thừa Quân , lời nói thốt ra từ miệng của cậu ta làm một kẻ đang say như cô cũng phải choàng tỉnh. Cố gạt tay Thừa Quân ra nhưng hình như bàn tay ấy càng ngày càng siết chặt thêm như sợ cô tuột mất khỏi tay cậu ta.
17 "Trong giấc mơ. . . . . . . . . Sương khói dầy đặc , Nam Cung Thanh không thể hình dung ra cảnh vật trước mặt. Cô hoang man nhìn xung quanh rồi đi mãi đi mãi , đến khi cô vấp phải cành cây té xuống đất.
18 Thời tiết đang là mùa đông , mới đây 2 tháng đã trôi qua , còn vài ngày là đến ngày giáng sinh. Nam Cung Thanh ngồi ở ghế sôpha mở tivi coi chương trình idol , kế bên là Rain đang phè phỡn gát đầu lên đùi cô mà ngủ.
19 6h30. . . . . Nam Cung Thanh vẫn chìm sâu vào giấc ngủ , cô chưa nhận biết sự hiện diện của người kế bên. Mặc dù đã thức giấc nhưng Huỳnh Thiên chưa muốn rời khỏi giường.
20 Vù. . . . vù. . . . . "Lại là vách núi đó. . . . . ". Nam Cung Thanh thầm nghĩ rồi đảo mắt nhìn xung quanh. Đây là lần thứ hai cô xuất hiện ở nơi này.