1 Trên một đồng cỏ xanh mát hiện đang có hai đứa trẻ đang vui dùa cùng nhau. Bé trai đang chạy để lại đằng sau một bé gái vô cùng xinh xắn đuổi theo gọi í ới: - Anh Bi ơi, chờ em với.
2 Nó cùng Uyên lên phòng hiệu trưởng, nó khẽ đưa tay rõ cửa. - Mời vào. – Một giọng nói hiền hòa từ trong vọng ra. Nó và Uyên bước vào, thầy hiệu trưởng lại cất giọng ôn hòa:- Hai em là học sinh mới phải không?- Dạ vâng.
3 Tùng…Tùng…Tùng…- Vũ, mày dậy đi. Ra chơi rồi. – Nhỏ lay lay vai nó. - …. – Không có động tĩnh. - Vũ, dậy đi. – Nhỏ tiếp tục. -…. – Vẫn không có động tĩnh.
4 Nó đang nằm nghe nhạc đọc sách trên phòng thì có tiếng mẹ gọi vọng lên tiếng mẹ gọi vọng lê từ dưới nhà:- Vũ, xuống ăn cơm đi con. - Dạ. – Nó ngồi dậy đi xuống lầu thì có tiếng chuông cửa reo.
5 Sau khoảng 15’ ngồi trên xe hắn, chiếc xe sang trọng của hắn dừng trước một cánh cổng rất to, cánh cổng rất đơn giản, toàn cánh cổng được sơn một màu trắng.
6 Nó nhìn đống hành lí mà chẳng biết nên bắt đầu từ đâu. Nó đem theo tất cả những ba vali. Một vali quần áo, còn hai vali còn lại đựng toàn là sách với sách, đã vậy nó còn xách thêm mấy túi đựng gấu bông…Nó nhìn quanh căn phòng mà hắn dành cho nó.
7 Nó đi vào bếp và bắt đầu cái sự nghiệp nấu ăn của mình. Nó mở tủ lạnh ra mà phải hét dựng cả lên:- Này, anh kêu tôi nấu cơm mà không có vật liệu làm sao nấu được?- Thì đi mua.
8 5. 45 a. mReng…Reng…Reng…Chiếc đồng hồ báo thức hình con mèo hồng reo ing ỏi kéo nó khỏi giấc mộng hồng. Nó bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh làm VSCN.
9 Sau một hồi cãi nhau vật vã, đã gần đến trường, nó nói với bác tài xế:- Bác cho cháu xuống ở đây nhá!- Không được dừng. – Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
10 Reng…Reng…Reng…Giờ ra chơi đã đến, cái giờ mà nó yêu thích nhất, cái giờ mà nó mong chờ nhất, cái giờ mà sẽ giải thoát được nó khỏi cái tên mà theo nó nghĩ là toàn xấu: “xấu xa, xấu tính, xấu trai” (có mình nó nghĩ là xấu trai thôi, haizz).
11 Sau năm tiết học vất vả, cuối cùng cũng đã đến giờ về. Mọi người mừng rỡ cầm cặp ra về, chỉ có mặt nó là buồn hỉu buồn hiu. Nó tiến đến chỗ cuối lớp cầm cây chổi lên chuẩn bị quét quét dọn dọn thì Uyên đi đến, nở một nụ cười thật tươi hỏi:- Bạn hiền, bạn có cần mình giúp gì không?- Thiệt hả? Có chứ, có chứ.
12 Thấm thoát thời gian trôi qua nhanh, mới đây nó đã đến nhà hắn được một tháng rồi. Một tháng này là một tháng toàn những sự bực mình đối với nó. Hằng ngày, nó và hắn cứ như là không hợp khẩu với nhau vậy, cứ cãi nhau suốt thôi.
13 Reng…Reng…Reng…Cô Thủy bước vào. Cô nói với giọng ôn hòa:- Chào các em, hôm nay cô sẽ giới thiệu với các em hai học sinh mới của lớp chúng ta có hai học sinh mới.
14 Reng…Reng…Reng…Giờ ra chơi đã đến, nó cùng Bảo vui vẻ xuống căn tin. Nó cứ lo mãi mê nói chuyện cùng Bảo, cùng ôn lại những kỷ niệm ngày xưa mà nó không để ý rằng đằng sau lưng mình có một ánh mắt sắc đá nhìn Bảo như muốn ăn tươi nuốt sống.
15 Thời gian thấm thoát trôi qua, đã một tháng trôi qua kể từ ngày lớp 11A1 nhận thêm hai học sinh mới (Duy Bảo và Ánh Ngọc). Hiện tại tình cảm của các thành viên trong nhóm nó đều rất tốt, chỉ có nó và hắn vẫn vậy, vẫn cãi nhau suốt ngày.
16 6. 00 a. mMặt trời đang từ từ nhô lên từ phía đằng Đông tỏa những ánh nắng ban mai xuống nơi nhân gian kì diệu này. Ngoài vườn, những chú chim nhảy nhót trên cành cây xanh mướt hòa mình vào nắng dịu êm cùng với những bông hoa hồng nhung xinh đẹp vẫn mang trên mình những giọt sương được những tia nắng ban mai chiếu vào làm chúng rực rỡ những sắc màu.
17 Quay lại với phòng của Uyên. Giờ đây, trong phòng chỉ còn lại Đức và Uyên. Uyên tức giận cầm cái chăn kéo lên che kín hết cả người giả vờ ngủ. Đức bước đến cầm lấy dĩa trái cây, nói: - Cô ăn trái cây không? Tôi gọt rồi này.
18 6. 00 a. m Reng…Reng…Reng… Chiếc điện thoại reo ing ỏi kéo nhỏ thoát khỏi giấc mộng hồng. Nhỏ với tay qua lấy chiếc điện, kế cái điện thoại vào lỗ tai rồi cất một giọng thảm thương.
19 Nhỏ vén lều để bước ra suối. Nhỏ biết lần này đi có thể nguy hiểm nhưng nhỏ vẫn đi vì nhỏ cũng biết rằng chỉ có lần này mới có thể kết thúc hết tất cả.
20 6. 00 a. m Tại bệnh viện. Nhỏ vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Theo nhỏ biết thì nhỏ đã ngất đi khi tất cả mọi thứ đã dừng lại. Bác sĩ nói với nhỏ rằng nhỏ không sao, chỉ bị say sướt nhẹ thôi.