21 Sáng hôm sau,Nguyệt Dao Dao đúng là không thể xuống giường, cô uất ức muốn chết,muốn bước chân xuống đất cũng chẳng được,đau nha
Vậy mà trên đàn ông nào đó còn điềm tĩnh trêu chọc
"Sao?Hôm nay em có đi mua áotắm không?Đi sớm kẻo muộn "
Lời nhắc nhở cộng với nụ cười đắc thắng trên khuôn mặt Đằng Hàn Mạc làm cô uất ức chết mất
Gì chứ? Còn dám nói?Nếu không phải hôm qua hành cô mấy hiệp thì sáng nay cô đã đi được
Giờ cô mới biết mình ngu ngốc mà sập bẫy.
22 Đúng là hạng sang nha,hai soái ca của chúng ta đặt một căn phòng rất sang trọng,cao tầng và hướng ra biển đó
"Đẹp quá "Nguyệt Dao Dao ồ lên
Căn phòng này tuy rất đơn giản nhưng không kém phần cao quí nha,cô thích
Chạy lại chiếc giường êm ái cô nằm xuống nhắm mắt hưởng thụ sự mềm mại và em ái rồi reo lên
"Thật thích nhaaaaa"
"Thật sao?tôi cũng thích " không biết Đằng Hàn Mạc từ lúc nào đã chống tay đè trên người cô nở một nụ cười nguy hiểm mị hoặc
"Cậu.
23 Cô thiếp đi vì quá mệt mỏi, hắn ôm cô vào phòng tắm rửa đơn giản rồi ôm cô vào lòng mà ngủ
Sáng hôm sau,cô thức dậy khắp người đều ê ẩm,cùng với một vài dấu hoa mai trên người.
24 Cô ngây ngốc,trong lòng lại dâng lên cảm giác khó chịu,nếu như bình thường cô sẽ để hắn làm càng trên môi mình nhưng lần này cô chống cự
Cô dùng tay đẩy hắn ra,hắn càng ôm chặt cô,cô vùng vẫy bỏ chạy,cô khóc
Bây giờ cô có cảm giác bản thân là món đồ của hắn chỉ có thể làm theo ta hắn ngay cả việc kết bạn với người khác cô cũng bị cấm túc,cô tuổi thân
Đằng Hàn Mạc hắn rất nhạc nhiên,từ trước đến giờ cô chưa bao giờ phản kháng hắn nhưng tại sao chỉ vì một người con trai khác cô lại.
25 Hôm nay là ngày cuối cùng của chuyến đi nên Nguyệt Dao Dao và Hà Mỹ Hoa cùng kéo nhau đi mua sắm,hai cô cứ lăn tăn đằng trước còn hai người đàn ông đằng sau thì khỏi phải nói thu hút biết bao nhiêu là ánh mắt của bao cô gái
Quan Hạo Vương phong lưu lãng tử đôi lúc lại chọc ghẹo nháy mắt với các cô gái xung quanh làm cho mấy cô đổ đốn
Còn Đằng Hàn Mạc hắn không quan tâm,đút tay vô túi bước đinh bình thản lạnh lùng vô đối
"Cái tên họ Quan kia.
26 Đằng Hàn Mạc trực tiếp đi ra xe mở cửa và ngồi xuống chẳng chờ cô. Trông hắn có vẻ khá khó chịu
Nguyệt Dao Dao thấy thế cũng lầm lũi bước lên ghế phía trên ngồi.
27 Sáng hôm sau,hắn không biết có việc gì rời đi rất sớm nhưng vẫn tranh thủ ghé sang nhà bếp dặn dì Trương nấu chút cạnh bổ huyết cho cô gái nhỏ nào đó dù sao đến kì thì cũng mất máu nhiều đấy chứ
"Ngủ dậy rồi sao?"đang làm việc nhìn lên cũng đã 11h,hắn liền gọi cho cô
"Người ta là đã dậy từ lâu "Cô mỉm cười gấp quyển sách trên tay lại
"Có muốn ăn trưa không "hắn nghe giọng của cô liền rất vui vẻ,ngồi dựa vào chiếc ghế xoay ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài
"Có aaaa" cô nghe tới đồ ăn liền rất hứng thú chả là bây giờ cô đang rất thèm đồ ăn vặt mà bây giờ cô nàng Hà Mỹ Hoa kia lại đi shopping đúng lúc hắn rủ đi liền gật đầu đồng ý thôi
Nghe xong hắn liền cười,chẳng nói gì rồi cúp máy khoác chiếc áo vest lên phóng xe về nhà
"Muốn ăn gì?" Cô vừa lên xe với khuôn mặt tủm tỉm vui vẻ thì hắn đã lợi dụng vén mái tóc của cô
"Bánh trán trộn, trà sữa,bánh bạch tuột,bla.
28 " thưa cậu,hôm nay Nguyệt tiểu thư chẳng chịu ăn uống gì cả " một người phụ nữ có tuổi đứng cũng kính Thoòng báo cho Tịch Diệp Thành
"Mau nấu chút cháo đem lên lầu cho tôi " Tịch Diệp Thành thở dài thêm phần tức giận bước lên phòng của Nguyệt Dao Dao
"Nghe nói hôm nay em chưa ăn gì,mau ăn chút cháo cho khoẻ người đi " Tịch Diệp Thành ân cần cầm chén cháo,múc một muỗng đến gần miệng cô,thái độ của hắn rất ân cần
Nếu như là Đằng Hàn Mạc múc cháo đút cho cô cô liền vui vẻ mà ăn hết nhưng bây giờ ngừơi đàn ông này cô càng ngày càng muốn tránh xa anh ta
Thấy cô quay đi,không nhìn vào mắt cũng không chịu ăn Tịch Diệp Thành đặt chén cháo xuống thở dài
"Bây giờ em muốn gì.
29 Tịch Diệp Thành lao tới tay vùng vào người của Đằng Hàn Mạc không ngờ Đằng Hàn Mạc nắm được cú đó và dùng chân đạp anh ta ra xa kèm theo cái liếc đầy sặc bén khiến anh ta sợ hãi
Sau đó bỏ lại sau lưng trận hỗn chiến,hắn ung dung bước lên lầu
Thấy kẻ lạ tiến tới phòng,hai tên vệ sĩ liền nhào tới nhưng sau đó đầu bị Đằng Hàn Mạc xử gọn
"Cốc cốc " Hắn gõ cửa phòng,hặc biết mèo nhỏ của mình đang ở trong phòng này nhưng tại sao còn chưa chịu mở cửa lẽ nào đã xảy ra chuyện gì sao
Nghĩ lo hắn đạp cửa vào liền không thấy Nguyệt Dao Dao đâu
"Dao Dao "mở cửa phòng tắm ra hắn thấy cô khuôn mặt đẫm nước chạy ra ôm hắn
"Có tôi đây rồi " Hắn ôn như ôm lại cô,vén mái tóc của cô
"Cậu.
30 Sáng sớm tại bệnh viên
"Thật chán aaa. . . Cho em về nhà đi " Nguyệt Dao Dao dùng điệu bộ mèo con than thở
"Không. Để em ở đây vài hôm nữa tôi mới an tâm " Trái ngược lại với cô người đàn ông kia chỉ ngồi điềm tĩnh làm việc với chiếc máy laptop
Thật ra là hôm nay cô có thể xuất viện rồi nhưng người nào đó nhật định không cho cô về chỉ vì không an tâm.
31 Sau hai hôm ở lại thì Nguyệt Dao Dao được thật về nhà nhờ cái miệng dẻo của mình. Khỏi phải nói cô vui sướng đến cỡ nào nếu bị hắn nhốt 1 tuần ở đó chắc là cô bị cái không khí ở bệnh viện giết chết mất
Mà cái tên Đằng Hàn Mạc cũng thật quá đáng.
32 Kết quả là ngày hôm sau,Nguyệt Dao Dao không thể xuống giường, cơ thể cô đau nhức đến nỗi tưởng như xương hông như muốn vỡ ra ý nên cô đánh một giấc tới trưa thì mới thức dậy
Không thấy Đằng Hàn Mạc kế bên nên cô đoán chừng hắn cũng đã tới công ty rồi.
33 Vì một số bạn thích cặp Hà Mỹ Hoa và Quan Hạo Vương nên chap này dành riêng cho 2 anh chị ❤️
Trong một căn nhà lớn ,có tiếng mắng nhiết của một người phụ nữ khá trẻ
"Con ranh kia,sao mày lại giành đồ của con tao " bà ta vừa mắng vừa bóp chặt bả vai của đứa trẻ nhỏ Hà Mỹ Hoa
"Đây là đồ của tôi,là nó giành của tôi " Hà Mỹ Hoa gầm giọng,giương đôi mắt sắc bén lên nhìn người phụ nữ kia
Sau đó cô liền liếc sang đứa trẻ hơn mình 2 tuổi đứng sau và đang có biểu cảm thích thú cầm sợi dây chuyền giơ lên rồi lêu lêu cô.
34 Tại tầng 80 của Đằng Thị
"Cậu nói thử xem " Đằng Hàn Mạc ngồi tựa vào chiếc ghế xoay nhìn qua phía bạn tốt ý nói cậu giải thích rõ ràng hơn
"Có lẽ do phần kí ức kia của Nguyệt Dao Dao quá thương tâm và đau đớn nên não bộ cô ấy bị tác động mạnh sẽ quên đi tạm thời nhưng mỗi lúc gặp một trường hợp bất giác nhớ đến phần kí ức đó thì sẽ bị đau đầu,có thể là sốt cao " Lưu Ngạo Thiên nằm dài trên chiếc ghế sofa không giữ lấy một chút hình tượng đứng đắn vừa nằm vừa giải thích
Dù sao thì anh ta cũng là một bác sĩ giỏi mà.
35 "Nào Nguyệt Dao Dao em cố nhắm mắt lại nghe tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ này " Nhu Nhiên ngồi đối diện với Nguyệt Dao Dao trên chiếc ghế gỗ trên tay cô ấy là chiếc đồng hồ cầm tay nhỏ
Còn Lưu Ngạo Thiên và Đằng Hàn Mạc thì điềm tĩnh ngồi một bên
Căn phòng chìm vào dự yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng đồng hồ tíc tắc thật nhỏ
Nguyệt Dao Dao dần dần nhắm mắt lại,cô hít thở thật đều thật chậm và lắng nghe tiếng đồng hồ theo lời của Nhiên Nhu
Chẳng mấy chốc cô có cảm giác mình rơi từ từ vào trong một khoảng không,cố gắng mở mắt nhưng chỉ toàn thấy màu đen vây quanh mình cô loay hoay không biết nên làm thế nào thì có giọng nói hướng dẫn
"Dao Dao,bây giờ em cố gắng nhớ lại chuyện về 15 năm về trước bắt đầu từ việc em được nhận vào Đằng Gia trước đó là thức dậy ở bệnh viện trước đó nữa.
36 " Mau sao người điều tra xem tổ chức của chúng ta có ai mang hình xăm hoa hồng rỉ máu và việc về 16 năm trước đưa hắn tới trung tâm của Hắc Bang đi. Tôi sẽ trực tiếp đến đó " Đằng Hàn Mạc cúp máy sau cuộc gọi điện cho Diệp Hàn
Tay hắn nâng ly rượu nhâm nhi một chút ngắm cảnh bên ngoài,quay sang đằng sau thấy bảo bối của mình nằm ngủ hai má đỏ ửng ngoan như một con mèo hắn đặt ly rượi xuống,môi mỏng khẽ cong lên lại gần cô và hôn lên trán cô
"Bảo bối , tôi phải đi có chút việc,trưa tôi sẽ về,em cứ nghỉ ngơi đi "
Nói rồi hắn rời đi,Nguyệt Dao Dao đang ngủ chỉ nghe mang máng nhìn lên đồng hồ chỉ mới 5h hắn đi đâu mà sớm thế nhưng vì đau đầu quá nên cô cũng không để ý mà ngủ tiếp
6h sáng Nguyệt Dao Dao thức dậy,vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi xuống bếp làm việc
Tuy dì Trương và và Ái Châu có bảo cô nghỉ ngơi nhưng cô cảm thấy nằm ì trên giường thật khó chịu làm sao ấy với lại cũng muốn chuẩn bị bữa trưa cho hắn mà.
37 " Bảo bối, đang làm gì?" Từ đằng sau Đằng Hàn Mạc vòng tay qua eo cô gái nhỏ đang nấu thức ăn,vùi đầu vào cổ cô thì thầm
Đúng là lì lợm,đã bảo nghỉ ngơi lại lết mông xuống bếp làm việc.
38 Tối hôm đó tại Đằng Gia
Đằng Hàn Mạc cư nhiên bước vào phòng làm việc của ông Đằng Cố Tiêu
" Ba,con muốn nói chuyện " Hắn đứng trước mặt ông khuôn mặt có vẻ rất nghiêm túc trong khi ông vẫn cắm cúi vào đống hợp đồng
"Chuyện gì? " Ông Cố Tiêu tay gấp lại đống hồ sơ đặt chiếc kính xuống
"Tổ chức của mình vào thời điểm 16 năm trước có ai được gọi là Lãnh Hổ không?" Nhanh gọn lẹ hắn vào thẳng vấn đề ngay, phong thái làm việc của hắn là không kéo dài thời gian,hắn phải sớm tìm ra kẻ đã bắt cóc và giết cha cô
"Con hỏi làm gì? Tốt nhất đừng nên khai thác quá nhiều việc.
39 Bà Ái Châu ngồi xuống ghế, đôi mắt của bà dường như rất mệt mỏi
"Chắc là con cũng nghe hết rồi. . . "
Lúc đó Nguyệt Dao Dao cảm thấy bản thân mình thật có lỗi khi muốn biết chuyện của người khác vì hiện giờ cô cũng chẳng có thân phận gì trong nhà nên cô cúi gầm mặt vâng một tiếng
" Con có trách ta không?" Bà Ái Châu đặt tay mình lên tay Dao Dao, mặt bà buồn rầu nhưng vẫn cố nén lại,có lẽ bà nghĩ khi nghe câu chuyện này bất cứ ai cũng sẽ nghĩ tất cả đều là lỗi của bà nhưng Nguyệt Dao Dao thì khác,cô nghĩ rằng trong chuyện này phải có một khuất mắc gì đó nên cô lắc đầu và mỉm cười với bà như một niềm an ủi nhẹ trong lòng bà
Từ trước đến giờ bà chủ đối với cô rất tốt,luôn an ủi cô, bà là ân nhân cứu sống cô, hàng tháng bà còn đi làm từ thiện,hàng tuần đều đi nhà thờ cầu xin bình an.
40 Tại trước một căn biệt thự
Đằng Hàn Mạc bước xuống xe,phong thái sát người tỏa ra. Có lẽ lão già này đã chuẩn bị hết rồi nên đã để cửa mở sẵn chờ hắn
Hắn vừa bước vào phòng khách của căn nhà,có một người đàn ông đã chừng rất lớn tuổi nhưng nét mặt của ông ta vô cùng kiêu ngạo,nhìn vào có thể đoán ngay là kẻ mưu mô
" A.