1 _Dậy! dậy đi! sáng rồi, mày không định đi học hả?!Dây!!!!!!!!!!!- Vừa lay. anh nó vừa lôi nó zậy, miệng không ngừng hét om sòm. _Từ từ anh hai. . . . .
2 Khác với Thường Khánh, Mạnh Khoa tiếp chuyện với bọn con gái với thái độ rất chi là niếm nở, nói một câu khuyến mãi một nụ cười, mà nụ cười ấy thì có thể khiến cả khối em điêu đứng.
3 Nó vừa đọc xong bức thư "tống tình" thì nhỏ Lam vừa vào tới lớp. nó chìa bức thư lên, ngoắc ngoắc con Lam: _Ê, thư tỏ tình nữa naz`, wải wá! Con Lam giật lấy bức thư, mở ra đọc rồi lắc đầu: _Chán bồ ghê, đc tỏ tình mà la oải, như tui nè, muốn mà hok có ai tỏ tình- Nhỏ ngừng lại zây lát-Rồi bồ tính sao? _Cũng hok bjk nữa nhưng mà hok chịu là chắc rồi, con trai mà, thằng nào chả zậy! Con Lam cười khì khì, nói: _Hok bjk lần này thêm anh nào sa lưới nữa, mấy đứa kua bồ lần trước toàn thứ gì đâu hok hà, lần này chắc cũng zậy thôi, nhưng bồ định làm sao, ngày mai có đi gặp thằng chả hok? Nó thở dài ngao ngán: _Chắc có, phải dứt điểm lun chứ sao! mắc công chuyện học hành bị phân tâm, là khổ luôn nhưng mà chẳng lẽ từ chối theo cách đó, mình thành đồ "mọt sách" mất! Haizzzzzzzzzzzz Con Lam ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ rồi tiếp: _Mình có cách này nhưng bồ phải chịu hy sinh một chút! Vì nghĩa lớn mà! Tui mở to mắt, chồm tới: _Cách gì? * * * Recess.
4 Chiều hôm sau. . . . . _Wê, đi chưa?-Thường Khánh khều khều nó khi nó đang bỏ tập sách vào túi. _Để tui dọn đồ đã chứ. thích làm bạn trai tui đến thế àh! _Xì, ai thèm!-Thường Khánh bĩu môi-Có cô muốn làm bạn gái tui thì có! Cổng trường giờ tan học.
5 Nó và Thường Khánh đạp song song trên con đường rộng thênh thang mà rất ít xe cộ. Bây giờ nó mời biết hai đứa về chung đường. _Bắt đền anh đấy, ai bảo anh diễn thật wá, cướp luôn the first kiss của tui! Đền đi, huhu - Nó "ăn vạ" như một đứa con nít làm người đi đường nhìn nó wá chời.
6 Hôm nay lạ thật, mấy chị khối trên và mấy nhỏ cùng khối nhìn nó wá chời như thể nó vừa lái tàu vụ trũ của Nasa lên sao Hỏa & trở về zậy. Họ nhìn nó với đôi mắt không mấy thiện cảm (chắc rồi, hum wa dám khoác tay "đệ nhất mỹ nam" của trường hiên ngang bước đi giữa bàn dân thiên hạ thế mà).
7 Cô gái cười hiểm độc: _Em là vợ chưa cưới của anh, anh đi đâu, em phải theo đấy chứ. . . . Bây giờ thì nó đã hiểu ra tất cả. . . Cô gái đó và Thường Khánh có hôn ước với nhau nhưng vì không có lấy một chút tình cảm với cô gái ấy nên Thường Khánh đã âm thầm chuyển trường, nhưng cô gái ấy biết được zà tức tốc rượt theo.
8 Bên kia không có tiếng trả lời, nó lập lại: _Dzạ alo^? Nghe giọng, nó nghi nghi, nhưng vẫn chưa chắc, nó lại hỏi: _"tui" là ai? Đầu dây bên kia thoáng im lặng rồi nói: _Biết ngay là anh mà, sao anh bjk số tui? _Anh có khùng cũng zừa zừa thôi chứ! Anh bjk là ngày mai kiểm tra 15' hok, để tui học bài nữa chớ!-Nó la oang oác trong điện thoại.
9 Nó chống hai tay lên đầu gối, vừa nói vừa thở: _Sao cũng đc. . . kệ tui. . . . Anh chàng khẽ nhún vai: _Được thôi. . . . . Hai đứa bắt đầu lê bước trên con đường trải dài hai tầng cây cao.
10 -Ujjjjjjjjj, zậy nhận tui rồi phải hok? -Nó ôm chầm lấy nhỏ Lam, sung sướng-Lam ơi, iu bồ nhất đó!!!!!!!!!!!!!!! Con Lam gỡ tay nó ra : _Thôi lạy bồ.
11 Một lần nữa , chiấc Martin và chiếc Rainy (cũng là xe của mình đấy) lại có nhau trên con đường đầy lá thu rơi rụng. _Sao anh không thử cho cô ấy một cơ hội?-Nó lên tiếng phá tan không khí tĩnh mịch nãy giờ.
12 Nó mỉm cười ,cất giọng íu ớt: _Cảm ơn nha. . . . . . . . . . . . . Mạnh Khoa khẽ gật đầu , cười. Nó xoay người về phía khác, thầm nghĩ :" Tên ngốc xít đó phũ phàng wá, "o-sin" như thế này mà cón không chịu đến thăm.
13 _Đồ hèn! Đến nước này, hoàng tử băng giá không còn giả điếc được nữa, đứng bật lên, túm lấy cổ áo Mạnh Khoa: _Cậu làm gì thế hả? Mọi người bắt đầu tụ tập lại Mạnh Khoa hất tung tay Thường Khánh ra, giận dữ: _Cậu tự nhìn lại mình đi, không biết đối diện với tình cảm của bản thân, cậu có xứng làm một thằng con trai không hả??????? Thường Khánh tức điên, con mãnh thú được phong ấn bấy lâu trỗi zậy: _Tôi làm sao là chuyện của tôi, không cần cậu wan tâm! _Đúng là tôi không cần wan tâm nhưng tính tôi chúa ghét những thằng con trai hèn nhát như cậu, không dám đối diện với bản thân, cậu thật là thảm hại! _Cậu.
14 Nó đã khỏe hẳn,có thể đi học lai rồi. Nó vui lắm, zới lại sẵn tiện hôm nay vào trị tội cái tên "cậu chủ hách dịck" không thém tới thăm nó luôn. Nó bước vào lớp, một đám bạn chạy ra hỏi han (nhứt là lũ con zai): _Thùy Anh, hôm trước ngất có sao không? _Thùy Anh, xin lỗi hôm wa hok đến thăm.
15 Là Lâm Danh. Mấy đứa đang pu wanh bàn nhỏ bắt đầu dạt ra tránh đường cho Lâm Danh đi vào. Anh chnàg bước đến trước pàn nó, giọng ân cần: _Thùy Anh, pạn làm sao zậy?.
16 7h tối, tại nhà nó. _Thùy Anh!!!!-Tiếng anh hai nó vang lên sau cánh cửa gỗ. Nó đang đọc dở cuốn manga, lật đật chạy ra mở cửa: _Gì zậy anh hai? _Có thằng nào kiếm mày ngoài cổng kìa! Nó vỗ vai ông anh,cười cười: _Gĩơn hoài! thôi để em đọc truyện! Nó toan đóng cửa thì anh nó ngăn lại: _Tao rảnh wá ha, bạn mày đứng trước cửa thiệt kìa, không tin thì ra ngòai đó koi.
17 _Hai anh đi luôn đi, mỗi người mua cho tui 2 cái! -rồi nó đẩy hai anh chàng đi. Một mình nó đứng lại, thầm nghĩ "Haizzzzzzz. . . . . Biết bao giờ chuyện này mới kết thúc hả trời????"Nó thở dài way lại thì đụng phải một người đang đứng nghe điện thoại, dáng vóc có vẻ sành điệu đúng nghĩa dân chơi.
18 11h30. Bóng tối đã bao trùm lên mọi cảnh vật. Phòng nó hắt ra ánh sáng leo lét của ngọn đèn ngủ. Trong phòng, nó đắp chăn ngang người, gương mặt xinh xắn ánh lên một nét đẹp thanh thoát, nó hít vào thở ra đều đặn.
19 Nhét điện thoại vào túi, nó chợt phát hiện Shin đang nhìn mình, nó nói: _Làm gì mà nhìn em, chưa thấy người ta nghe ĐT bao giờ ak? Shin bật cười: _Chịu xưng em rồi ak, mà ai zừa gọi điện cho em zậy? Nó lại nói ngang: _Em không có tính vô lễ với người lớn tuổi hơn mới gọi anh = anh đấy nhá, đừng tưởng bở!- Nó ngừng lại một lát rồi tiếp- Còn người vừa gọi đệin cho em là ai sao em phải báo zới anh? _Cho anh biết không được ak? Nó nói cộc lốc: _Bạn.
20 _Đùa anh đấy! À mà chuyện hôm anh nói zới tôi ". . . . " là thật hay giỡn thế. . . . Mặt nóng bừng, Thường KHánh vội đánh trống lãng: _Chuyện đó. . .