1 Khoác lên người bộ đồng phục thủy thủ xanh đậmtoát ra khí chất tao nhã cùng cao quýTôi mơ mộng đeo lên vaitúi xách hình bé Glne màu trắngNgười trong gương kia,là tôi sao?Tuy là có chút tàn nhangnhưng trên mặt một vài cái mụn vẫn không khách khí mọc ra, chết người hơn làlại có một cái mọc ngay chóp mũi Thân hình có chútmập mạp luôn đánh vỡ giấc mộng làm cô gái xinh đẹp của tôi , nên tôi chỉ có thểnhân lúc đi ngang qua tủ kính vụng trộm nhìn mình một cáiĐeo vào một kính mắt tođến dọa người che nữa bên mặt , trông tôi thật giống với loại con gái dễ bảo,biết nghe lờiNhưng mà…………….
2 Bể suối phun cách cửa lớn trường mười thước nổi lơ lửng một nam sinh, không biết là còn sống hay đãchết. Xe ô tô kia đã bị vỡ thành 2 nửa,một bánh xe còn dính trên thân xe đã trởthành một cái vòng sắt méo mó.
3 Tìm bạn học bên trái đểđổi chỗ ngồi là điều thứ nhất trực giác nói với tôi, mọi người trong lớp nàyhẳn ai ai (ngoại trừ tôi) cũng đều rất muốn ngồi gần một công tử vừa có tiềnlại có sắc này“Là……………là anh anh anhanh anh anh!!!!!!!!!!!!” Bởi vì quá độ bất ngờ, nên tôi đã muốn nói năng lộnxộnKo ngờ lại là hắn! Tênbiến thái lái xe ô tô Mông Thái Nhất!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!“Đúng là ……………….
4 Bên người Kim Ánh Minhlại vây quanh thật nhiều nữ sinh hỏi han ân cần, giống như hắn thật sự bịthương rất nghiêm trong, tuy nhiên, “người bị thương” hoàn toàn lại không lộ vẻgì, khuôn mặt trầm lặng như tự hỏi một vấn đề quan trọngĐương nhiên, hai lần làmđồng lõa của tôi cũng sẽ không thể có ngày lành.
5 Vù …………. . vù…………vùvù………………. Trời ạ, bước chạy mấyngày nay so với một năm còn nhiều hơn a! Tôi hít sau vài ngụm khí, rồi mới miễncưỡng có chút sức lực nói chuyện với hắn “Anh……….
6 “Phù…………” Thở nhẹ mộthơi, rốt cuộc tôi cũng làm xong, im lặng nhìn mèo con, tôi đột nhiên cảm thấyrất hài lòng. Tôi đem nó ấp vào trong ngực, sau đó lấy móng vuốt của nó đặt ởtrước ngực, sau đó hướng sang bên cạnh vung lên Nhìn vẻ mặt mờ mịt củaKim Ánh Minh, tôi hướng hắn giải thích “Đây là cách tôi nói cảm ơn.
7 Dọc đường đi, tôi cùngMông Thái NHất cũng không nói chuyện, hắn vì Tử Lôi uống say, thì có lẽ cũng vìsinh nhật của nàng khẩn trương đi! Âm nhạc của bữa tiệc đánh vỡ trầm lặng củachúng tôi lúc đóMặc dù có nghe qua họcviên của Hayakawa đều là dân quý tộc, nhưng khi tận mắt thấy tôi vẫn bị rungđộng thật sâuToàn bộ phòng ăn đềuđược treo dây đỏ cùng bong bóng trang hoàng thật hoa lệ, bàn ăn đúng tiêu chuẩntiệc đứng đặt thành một hàng trong đại sảnh, trên bàn lại đầy ắp đồ ăn và hoaquả xinh đẹp khiến người thèm nhỏ dãi, mà tân khách quần áo gọn gàng sáng sủalại làm cho cảnh càng thêm đẹp ý càng thêm vui“Tử Lôi! Tử Lôi!” MôngThái Nhất nhìn thấy Tử Lôi đứng xen giữa đám khách khứa, quả tim trong ngực lậptức đập mạnh“Là anh……….
8 Mọi người trong sân vậnđộng nhìn thấy một màn này của hắn đều sợ ngây người, toàn bộ sân bóng rổ lặngngắt như tờ,c hỉ có thể nghe thấy tiếng giỏ bóng rổ phát ra tiếng vang.
9 Tôi ôm lấy Linh còn đangmê man, Kim Ánh Minh đột nhiên sốt ruột nhìn đồng hồ 1 chút, vội vàng leo lênxe đạp chạy vội. Tôi lăng lăng nhìn bóng lưng của hắn biến mất trong màn đêmLinh làm sao bâygiờ?…………Hắn sao lại vội như vậy đã đi rồi!………….
10 Tôi nhìn điện thoại MôngThái Nhất đưa ra trước mặt…. . Tiêu rồi! Hắn đã phát hiện ra ảnh chụp của Kim ÁnhMinh ở Hotline “Kim Ánh Minh sao lại ănmặc như vậy? Đây là ở nơi nào? Hắn đang làm gì?” Mông Thái Nhất dồn dập hỏi,nhưng tôi một mực vẫn cắn chặt môi, một chữ cũng không nói “Ma Thu Thu! Tôi đanghỏi cô, cô dám không trả lời?!” Tôi không dám………….
11 Lời nói kế tiếp của ViệtMỹ một chữ tôi cũng chưa nghe, tôi chỉ nghe được…………. Mông Thái Nhất luôn ởcông viên chờ tôi?Hắn thật sự đã đợi chođến mười hai giờ?Nhưng……….
12 “Ê……………. Sẻ con!! Cô có nghe tôi nói chuyện haykhông!” Từ trên trời giáng xuống một quyển sách đập lên đầu , tôi mới hoảng hốthồi phục tinh thầnmấy ngày nay đã khôngthấy Linh.
13 Hình như ở đây có rấtnhiều người, có thầy, có cả người do Mông Thái Nhất gọi đến……………. Bốn phía rốt cuộc cũngyên tĩnh trở lại…………Sẻ con, cô đi đâuvậy……….
14 Người phục vụ rất lễ phépmở cửa cho chúng tôi, nơi này rất khác so với Hotline. âm nhạc nhu hòa, ánh đènmờ ảo, lâu lâu lại có vài người mặc y cảnh đi qua, nhưng không biết tạisao tôi lại có chút bất anNgười phục vụ đưa tôiđến một cái bàn giành cho bốn người , tôi cùng Việt Mỹ mặt đối mặt ngồi xuống“Việt Mỹ! Chúng ta……….
15 Đứng ở trước cửa vănphòng hiệu trưởng, tôi phát hiện bản thân mình ngay đến gõ cửa cũng phát run“Mời vào!” Từ bên trongcửa truyền ra giọng nói trầm thấp của thầy hiệu trưởngTôi đẩy cửa ra, thầyhiệu trưởng, thầy giám thị, Thầy trầm chủ nhiệm lớp đều đã ở bên trong…………….
16 Tôi luôn luôn trách cứMông Thái Nhất, nhưng không ngờ tới, kết quả là, nàng lại là đầu sỏ gây ra mọichuyện…………. . Lộ ra sắc mặt hận thù,tôi hiện tại chỉ muốn trốn đi………….
17 Có lẽ vận mệnh là đangcười nhạoỞ ngã tư đường bởi vìhôm nay là chủ nhật nên náo nhiệt lạ thườngĐèn đường lóe sáng, cửahàng hai bên ngã tư đường lâu lâu lại truyền đến âm nhạc ồn ào náo nhiệt, đồtrang trí hoa lệ trong tủ kính lấn át cả bóng đêm, một đôi tình nhân ngọt ngàonắm tay đi qua trước mặt tôiTại……….
18 Mộc tiên sinh thật đángchế giễu , hắn ăn uống no đủ , lại ngồi bên cạnh đống lủa vừa hát vừa múa omsòm cả lên ! Bính thúc càng khoa trương, hắn theo tiết tấu lời ca của Mộc tiênsinh nhịp nhịp hai nhánh cây A………….
19 “Bắc Nguyên Ái tỷ đâu?”Tôi cầm cần câu hỏi Mộc tiên sinh đang xem sách Mộc tiên sinh thật kìquái, rõ ràng là một kẻ lang thang, nhưng hành lý lại toàn là sách “Chắc là đi rồi!” Mộctiên sinh chép miệng Tôi nhớ lại lời nàng nóiđêm hôm qua, nếu vậy xác thực chắc là đi rồi…………… Còn tôi………….
20 “Các người………. . đang làmgì vậy?!” Giọng nói này nghe thậtquen tai! Tôi không khỏi ngẩng đầu nhìn Mông Thái Nhất!!!! Hắn chỉ mở to hai mắtnhìn đống “Kỳ quan” trước mặt!! Sao lại là hắn?! Hắn sao lại có thể tới nơinày?!! “Sẻ con, đúng làcô…………….