21 “Theo tôi trở về!” MôngThái Nhất kia trước sau như một quật cường nói tuy nhiên trong miệng vẫn lộ mộttia là lạ khiến tôi hoài nghi đó là khẩn cầu Trở về? Trở về đâu? Trở về cái nhà khônggiống nhà? Hay là trở về cái trường đã đuổi học tôi? Tôi lắc lắc đầu “Trở về!” Mông Thái Nhấthướng tôi rống to Tôi kiên định lắc đầu,nước mắt chảy xuống Mông Thái Nhất túm lấycánh tay tôi, dùng sức đem tôi kéo ra bên ngoài.
22 “Xin chào”Mới sáng sớm tinh mơ,Bắc Nguyên Ái tỷ thần thái sáng láng đã vén rèm từ bên ngoài đi vào“Xin chào…………. ” Tôi ngủsay ko được bao lâu vô lực từ trên giường ngồi thẳng dậy theo chân bọn họ chàohỏi.
23 Trời đã về khuya, tạicái ngã tư nho nhỏ này đã ko có 1 bóng người nào qua lại, tôi nhìn tòa nhà caotrước mặt, ngòn đèn ấm áp cà những tiếng cười sung sướng, tất cả đều thật quenthuộc…………….
24 Đến cửa trường học, tôivội vội vàng vàng nhìn các bạn học, tôi bất an ko yên nắm chặt cúc áo. Có nênđi vào ko? Lát nữa ko biết các bạn học sẽ dùng ánh mắt gì nhìn tôi? Bọn họ sẽbàn bạc những gì? Có bắt nạt tôi giống như trước? Ma Thu Thu, nếu đã quyếtđịnh trở về để một lần nữa đối mặt với tất cả, thì mày phải trở nên thật dũngcảm, ko phải sao? Bốp….
25 Mọi vật vẫn như cũ, kocó gì thay đổi , túi sách của Kim Ánh Minh vẫn cô quanh như trước. Ở nơi Linhngủ , vẫn còn thừa một ít thức ăn ko nhận ra hình dángTúi sách, bức tranhtrong túi xách lần trước, đã bị bọn Tử Lôi xé nát.
26 “Ha ha ha……………. thật mắccười, còn tưởng rằng mình là công chúa nữa chứ! Cho nên mới mặc một cây màuhồng!”Tôi nhìn thấy một hìnhbóng quen thuộc……. . Việt Mỹ!! Tử Lôi cũng đã có mặt, xem ra bọn họ vì muốn theođuổi Kim Ánh Minh mới đếnTôi ko né tránh, trựctiếp đi lướt qua người các nàng.
27 “Nhưng mà……………. cơm hộp…. tôi đã ném………. . ” Tôi chỉ vào thùng rác “Không phải cô là hai cái sao?! Ngu ngốc a! Chuột chết nhiều cơm hộp như vậy, cơm hộp của cô hắn xem thường ko thèm nhìn tới đâu!” Mông Thái Nhất vừa nói xong liền trừng mắt nhìn Kim Ánh Minh 1 cái, bỗng nhiên ánh mắt của hắn trở nên vô cùng tức giận “Chuột chết!! Cậu đang ăn cơm hộp của ai ?!!” “Cô ấy” Kim Ánh Minh cũng ko ngẩng đầu chỉ chỉ tay vào tôi Ko phải chứ?! Trước một đống cơm hộp chất cao như núi, Kim Ánh Minh lại cố tình chọn hộp cơm tôi làm?! Tôi nửa tin nửa ngờ, quay đầu nhìn lại Là thật a! Thứ mà Kim Ánh Minh đang bỏ vào miệng chính là tuyệt kỹ “Trứng Uyên Ương” của Ma Thu Thu tôi sao? Tôi đột ngột cảm thấy thật ấm áp! Trời ạ, bộ dạng hắn ăn nhìn qua cũng thật nho nhã, rất đẹp trai a…………… “Ko cho phép cậu ăn cơm hộp của cô ấy!” Kim Ánh Minh ăn ngấu nghiến đem vài miếng đồ an cuối cùng nhét vào miệng , buồn bực nói “Ăn xong rồi” “Kim Ánh Minh! Tên chết tiệt! Đồ con rùa! Đồ trứng thối!!” Tôi còn đang đắm chìm trong hạnh phúc……….
28 Buổi tối, tôi kiên nhẫn gọi điện thoại cho Mông Thái Nhất, nhưng hắn đã cúp máy. Tôi chỉ có thể nhắn cho hắn một cái tin, hi vọng hắn sẽ nhìn thấy…………… Đã qua bốn giờ, di động vẫn ko có động tĩnh gì! Chẳng lẽ điện thoại của tôi………bị rớt hư? Tôi lo lắng cầm điện thoại tùy tiện gọi 1 cú “A lô? Ma Thu Thu?! Con nữa đêm gọi cái gì, thần kinh a!” A……giọng nói này hình như là…….