21 _Con đứng lại cho ba!- Ba của Thường Khánh gắt lên ra lệnh khi anh chàng toan bước lên cầu thang. Thường Khánh chựng lại. - Nghe ba nói đây, đi lên lầu tắm rửa, lát nữa ra garage lấy xe đi đón Hy Vân! Chẳng hứng thú gì nhưng Thường Khánh không muốn cãi lại, xưa nay anh chàng vốn như zậy mà - vâng lời như một con ro-bot được lập trình sẵn, càng ngày Thường Khánh càng giống một khúc cây trong ngôi nhà của mình.
22 Đang lang thang làm mấy trò bói toán vớ vẩn trên mạng thì nick yahoo của Thường Khánh sáng lên, nó vội click chuột vào. Chat room. . . _E^, hok di dau^ choy ak? -Nó hỏi _Di dau^? _Hoi? the^' thoy^ mà.
23 -Hả?- Nó trợn ngược- Zậy ra tui zà nhỏ Lam phải làm hầu bàn cho anh ak? Mạnh Khoa phá lên cười: _Ngốc vẫn hoàn ngốc. . . Tui ra đó làm Sn thì cô và Kiều Lam được ăn tiệc, lại hok phải phụ việc, chẳng lẽ mẹ bạn ấy không cho hai người nghỉ một bữa để ăn Sinh Nhật sao? Nó gật gù.
24 _Gì cơ? Nhìn thẳng vào mắt nó, Khoa cười: _Cô không nghe lầm đâu. . . . Cô xinh lắm. . . . . . Nó ngượng chín người, vội way đi chỗ khác để giấu khuôn mặt đang ửng lên của mình, lắp bắp: _Để.
25 _Cũng được. -Nói rồi Thường Khánh bỏ xuống canteen. Lần nào tỏ tình cũng phũ phàng thế. Nhưng có mấy người biết sau mỗi lần bỏ đi mà hok nói lời nào của một anh chàng nhà giàu vô cảm như Thường Khánh, là để định thần lại khi mình vừa làm một chuyện từ trước đến giờ mình hok bao giờ nghĩ tới.
26 _Khi nào em hết ca? Nó nhìn đồng hồ treo trên tường, nó chúa ghét đeo đồng hồ mà: _Uhm. . . Lát nữa. . . Chi zậy? _Anh chờ em cho tới lúc đó! _Anh rảnh thiệt!- Nó cười và way đi.
27 Sau đó, Shin chở nó đến một quán cafe rất yên tĩnh, tuy nằm giữa trung tâm thành phố mà khi bước vào quán, nó cảm thấy như mình đang lạc về chốn đồng wê vậy.
28 Tối. Nó cứ mãi suy nghĩ về những chuyện xảy ra ngày hôm nay. Rốt cuộc nó cũng chấp nhận làm bạn gái Thường Khánh, thẳng thừng từ chối tình cảm của Mạnh Khoa.
29 Chủ nhật. Nó ngồi nghe nhạc. Tự nhiên nó thấy làm biếng đẾN Violet Res, dù sao thì buổi sáng chủ nhật, nó có đến hay không là tùy quyền quyết định của nó.
30 _A anh Shin này! Sao anh lại chọn trường anh hai em để học tiếp? Shin cười: _Anh hok chọn mà tại vì trường thằng Quân là "trường con" của trường anh học ở Hàn Quốc, anh chuyển về VN thì tất nhiên phải học trường nó rồi! Nó đưa tay vỗ lên đầu mình: _Em wên mất, hóa ra anh từng học ở Đại Học Kinh Tế Seoul ak? _Uh.
31 Còn gần tháng nữa mới kiểm tra một tiết giữa học kì mà mấy bữa nay trường nó đã rục rịch chuẩn bị đề. Nó và một số đứa khác ôn bài túi bụi. Một số đứa thì vẫn nhởn nhơ, trong đó có Thường Khánh.
32 Tại văn phòng. Ông hiệu trưởng nhìn tờ giấy, rồi lại buồn bã đưa mắt nhìn cô học trò cưng của mình. Thầy hiệu trưởng nổi tiếng nghiêm khắc, thế mà bây giờ, khi đối diên với "kẻ trộm đề", thầy chỉ biết cười buồn, có lẽ thầy cũng không tin nó đã làm chuyện đó.
33 Thường Khánh ngồi trong phòng riêng, hướng mắt về phía cửa sổ, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ nghĩ. Bất ngờ anh chàng rút DĐ, bấm số một ai đó. _Ngày mai sang nhà tôi, tôi có việc muốn giao cho anh.
34 Trên đường về. Mạnh Khoa rút DĐ, gọi cho Thường Khánh: _Tôi là Mạnh Khoa đây. Tôi mới ở nhà Thùy Anh về. u là bạn trai của cô ấy sao lại không wan tâm gì đến cô ấy zậy hả? _Không liên wan đến tôi? Thôi được rồi, tôi nghĩ có chuyện u nên biết.
35 Phòng Thường Khánh. "Tuyết Phương ak? Cô bạn đó hiền thế, sao lại. . . ?"-Anh chàng nghĩ thầm rồi lại bấm máy gọi cho người hồi chiều anh đã giao việc.
36 -Alo^!- Tiếng ba nó phát ra từ phòng làm việc đặt kế phòng nó. _Thật sao? Tôi đến ngay. Nói rồi ba nó wơ vội cái túi trên bàn, khóac cái vest trên móc, rồi mở cửa đi ra.
37 Mới sáng sớm nó đã xách xe đạp ra khỏi nhà với lý do đi tập thể dục. Nó chỉ muốn ra công viên để hít thở không khí buổi sáng chút thôi. . . Đầu óc nó lúc này làm sao thế nhỉ? Nó không nhớ tối wa mình đã ngủ trong lòng Thường Khánh, nhớ ra rồi chắc thẹn chết.
38 Nó "tung chưởng" xô bọn kia ra rồi thủ thế. Lúc này cụ già kia ngồi phía sau nó mới lên tiếng khuyên can: _Không cần làm thế đâu con, bà đụng người ta trước mà, không khéo lại liên lụy đến con! Nó ngoái lại đằng sau, cười: _Cụ cứ yên tâm, con không sao đâu! Câu nói vừa dứt là bọn kia lao vào đánh nó tiếp.
39 Biệt thự nhà Hy Vân. _Chính cô làm chuyện đó phải không?- Lâm Danh giận dữ wát vào mặt Hy Vân- Chính cô đã thuê Tuyết Phương hại Thùy Anh đúng không? Hy Vân nạt lại: _Đúng thế đấy, anh làm gì tôi nào? _Tại sao cô giấu tôi? _Bởi vì khi anh biết thì anh sẽ không cho tôi làm chuyện đó! Lâm Danh cứng họng.
40 11T4. Chưa vào học nhưng bọn tiểu wỹ tụi nó đã có mặt đông đủ cả rồi. Lớp nó nổi tiếng nhiều chuyện nhất trường nên chẳng trách bây giờ cái lớp còn hơn một cái chợ vỡ.