81 Trong nhà. _Mẹ…. mẹ đến VN làm gì thế? Chẳng phải mẹ đang bận đóng phim ở Hollywood sao? _Phim đó hoàn thành trước dự kiến -Bà nhăn mặt, tỏ ý không vui, tiếp- Mà mẹ đến thăm con không được sao, thắc mắc nhiều thế…hay con không thích hả? Shin ôm cổ bà, phụng phịu như con nít: _Con đâu có…Mẹ toàn nghĩ xấu cho con.
82 Túm tắt chap trước: Sau khi thoát khỏi bọn du côn, trải qua nhiều chuyện dở khóc dở cười trên đường đi [ex: ăn nhà hàng mà hok có tiền trả, bị rửa chén, dọn đồ bù] cuối cùng 2 đứa cũng về được tới căn biệt thự của Hy Vân.
83 ủa tớ pót lộn sorry nghen Tóm tắt chap trước:Nó và cả đám đã về nhà sau chuyến du ngoạn Đà Lạt “để đời” ấy. Mẹ Shin cũng đã đáp xuống VN sau khi trờ về từ trường quay Hollywood.
84 Thường Khánh đang hộ tống nó về nhà. Trên đường, nó đòi anh chàng tạt vào một tiệm kem. Từ tiệm kem, cầm trên tay cây kem Chocolate Lamintons với hai trái cherry trên đỉnh, nó tung tăng bước ra.
85 Dì tư tươi cười nhìn mọi người: _Hôm nay chị Son Jin đến đây, mục đích chính là xem xem tình cảm của hai đứa nhỏ -tức thằng Shin và cháu Thùy Anh- tiến triển đến đâu rồi.
86 Đặt chân xuống bãi cỏ sân sau, nó ngó quanh và nhận ra Mạnh Khoa đang đứng dựa lưng vào một cái cây. Mặt anh chàng phảng phất một nỗi buồn. Nó chạy tới.
87 Tóm tắt chap trước: Giữa lúc tình cảm giữa nó và Thường Khánh đang phát triển tốt đẹp, thì sóng gió một lần nữa ập tới. Mẹ Shin đến VN và thong báo rằng cuối tháng sẽ đưa nó qua HQ chuẩn bị đính hôn với Shin.
88 1. Hôm nay là ngày nó phải đi phụ ở Violet. Res. Nó đang muốn gặp con Lam lắm lắm. Bạn thân cần nhau nhất là vào lúc hoạn nạn hay buồn bã mà! Thay đồng phục đi làm, nó bước xuống nhà.
89 Tóm tắt chap trước:Dù đã khẳng định là chỉ yêu mỗi nhau mà thôi, nhưng Thường Khánh và Thùy Anh vẫn không nhận được sữ đồng ý từ gia đình, ngược lại, mọi chuyện còn rối bời hơn, khi ba nó quyết định áp đặt lệnh cấm vận điện thoại, internet,.
90 Nhà Mạnh Khoa. Anh chàng đang làm bài tập trên phòng riêng. Điện thoại chợt reo. Tất cả các điện thoại nhà Mạnh Khoa đều chung một đường dây, cái dưới nhà reo thì cái trên phòng anh chàng cũng reo.
91 _Con…. lớn rồi mà còn dại lắm!- Bà Lan dí tay vào đầu Mạnh Khoa- Con là đứa con duy nhất của ba mẹ, con có chuyện gì thì làm sao ba mẹ sống nỗi…- Vừa nói, nước mắt bà vừa trào ra.
92 1. Một buổi sáng đẹp trời. Tại ngôi biệt thự nhỏ xinh của gia đình nó. Lão Quân sau khi chuẩn bị bữa sáng, hiện đang ngồi đọc báo trên bộ salon. Vừa nhấp một ngụm 7up, lão vừa lật sang trang 2, một cái tít to đùng đập vào mắt lão “Nữ Hòang Điện Ảnh Lee Son Jin sắp trở thành mẹ chồng”.
93 _Mẹ. . . -Thường Khánh lên tiếng, định ngăn lời nói của bà. _Để ẹ nói hết. . . -Bà Yến ngắt lời anh chàng- Mẹ biết. . . ai mắc bệnh này mà bị tái phát thì đều khó sống nổi.
94 _Thùy Anh. . . . -Gịong ba nó phía sau lưng Nó giật mình quay lại. _Ba. . . Ông Nghĩa bước lại, ngồi xuống bên cạnh nó, lên tiếng: _Cả tuần rồi, con không nói một lời nào, ba lo lắm.
95 Violet Res. Nhỏ Lam đang phụ mấy anh chị nhân viên dọn dẹp bàn ghế sau khi khách đã về hết. Từ hồi nó nghỉ làm đến giờ, việc càng chồng thêm việc. Lại không có ai dể nói chuyện => hơi bị buồn.
96 Một ngày thu lạnh lẽo tháng 8. Buổi sáng. Sân bay chộn rộn người qua kẻ lại. Người thì bịn rịn đưa tiễn, người thì hạnh phúc mừng đón thân nhân. Nước mắt có, nụ cười có.
97 Hôm nay là ngày mẹ Thường Khánh xuất viện. Tuy vẫn còn khá yếu và mệt mỏi, nhưng “thần sắc” của bà có vẻ đã khá hơn nhiều. Trong số những người đón bà Yến xuất viện, có cả Hy Vân- trên danh nghĩa là con dâu tương lai, chứ không còn là con gái của một người bạn nữa.
98 Tóm tắt chap trước:Thường Khánh vì chữ hiếu đành chấp nhận đính hôn với Hy Vân. Nó cũng bay sang Hàn Quốc để chuẩn bị cho lễ đính hôn của nó và Shin. Cả hai đều vô cùng đau đớn không có lối thoát như nhau.
99 Vì mẹ Shin là diễn viên gạo cội trong làng giải trí và được nhiều người ngưỡng mộ. Thế nên, khách mời nổi tiếng cũng khá nhiều và đều đến đông đủ. Điều lạ là tuy bà làm diễn viên, nhưng số khách mời là ca sĩ còn đông hơn số khách là đồng nghiệp trong nghề của bà.
100 Thường Khánh ngồi lặng im trong phòng chuẩn bị của nhà hàng. Mấy tuần không gặp, anh chàng nhớ nụ cười của nó đến quay quắt. Cả đêm hôm wa, Thường Khánh không chợp mắt được.