1 Người đời nói , cô gái nhỏ có hoàn cảnh không thể khiến người khác trầm trồ , nhưng cô lại có hai lợi thế chính là khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ , khiến người người ghen tị , bên cạnh đó cô còn có bộ óc thông minh cho người ta phải ngưỡng mộ.
2 Vạn Kiều Bá Uy là cô con gái của gia đình coi là khá giả đi. Ba mẹ cô là công nhân viên chức nhà nước. Hai người họ chỉ có một đứa con là cô , chỉ vì mẹ cô hồi trước khó sinh đến nỗi gần mất mạng nên cô rất được yêu thương chiều chuộng.
3 "Tiểu Uy. Chị cùng Tần Nhi dẫn em đi dạo phố. Hôm nay phải đi thật đã a. Coi như là cuộc chia tay với Tần Nhi đi" Mạt Huyền vừa đi vừa kéo Bá Uy lại chiếc xe ferrari màu trắng đậu đối diện cổng trường kia.
4 "Tiểu Uy em muốn uống gì?" Mạt Huyền hỏi.
"Một ly cà phê"
"Không được ! lấy một ly hồng trà , một nước cam và một cà phê" Mạt huyền phản bác sau đó quay sang nói với phục vụ.
5 Lục Sở là về nước tuần trước. Hôm nay là đi làm quen nơi làm việc sau đó sinh ra nhàm chán mà lái xe đi dạo.
Đi từ con phố này đến con phố khác. Anh cảm thấy thật chán nản.
6 Từ quán cà phê cùng với Mạt Huyền và Thiện Tần Nhi đi ra. Dự tính là sẽ đưa cô về. Khi vừa an vị trong xe thì cô thấy gần đó có người đàn ông phục vụ khi nãy đi về phía chiếc xe lamborghini mới tung ra thị trường kia , mở cửa , ngồi vào trong rồi phóng xe đi mất.
7 "Hiểu Hoàn Nhan đến lượt cô vào phòng" giọng của chị trợ lí thông báo.
Sao nghe cứ như chị xinh đẹp được đưa lên bàn mổ heo ấy nhỉ?? có lẽ do chính cô lo lắng quá chăng.
8 Chết rồi ! Xui xẻo lần này cô dẫm phải ổ kiến lửa rồi!!!
"Tôi. . . " Bị anh ngang nhiên giữ lại trong thang máy , không những thế còn bị lôi đến tầng cao nhất a ! Vừa mở miệng nói đã bị anh hung dữ chặn họng.
9 Cô gái đáng chết đó cư nhiên lại sỉ nhục anh thành bộ dáng thảm thương đó !
Không nhớ ra anh ? Có thể dung thứ. Sỉ nhục anh ? Có thể chấp nhận. Nhưng có cần nói người như anh làm mấy công việc phục vụ đó được không? Không những anh bị chê cười mà cả gia tộc Họ Lục của anh cũng bị ảnh hưởng.
10 Cái tên đàn ông thối tha , gì chứ? cư nhiên ban ngày ban mặt lại đè cô ra hôn như thế. Còn đụng chạm thân thể quí báu của cô. Một tên quái dị ! cơ mà cô thật sự cũng không ghét cảm giác bị hắn hôn a.
11 "Được ! Tiểu Miêu , con rất ngoan. Xem ra người ta nói con là tiểu thư gia giáo nhất thượng lưu cũng không sai" Lục hàn Dực gật gật đầu , đuôi mắt thấp thoáng ý cười.
12 Mọi người bị một loạt việc diễn ra trước mắt làm cho kinh ngạc. Không nghĩ tới cô gái xinh đẹp đó không phải tình nhân mà là con của người đàn ông trung niên đó.
13 "Tôi đến tham gia tiệc mừng thọ. Ôi ! 2 năm rồi ta mới gặp được con gái của ta. Con khỏe không?"Lục Hàn Dực cười tươi vừa ôm vừa xoa đầu cô. Ai nha ! Là vợ ông sức khỏe yếu nên chỉ có đứa con trai duy nhất , cũng may nhà ông khi xưa rất thân với Vạn Kiều gia , con bé cũng hay qua nhà ông chơi , nên ông muốn nhận con bé là con nuôi , thật không ngờ A Xương đồng ý.
14 Anh dẫn cô đến sau vườn không có bóng người , sau đó mới thả cô ra. Cô nhìn thấy anh đều nói không ra tiếng.
"Sao hả?" anh hỏi , giọng nói lạnh như băng , khiến cô rùng mình một cái.
15 Rột cuộc là cô có phải đang lấy đá chọi chân mình không?
Nhận lời xin lỗi làm gì để bây giờ cô phải làm thư kí cho hắn. Vốn là cô muốn một chức vụ nhỏ trong công ty thôi mà!!
Đã làm rồi thì thôi đi ! Đằng này anh ta còn giam cầm mình trong tầm nhìn của hắn.
16 Anh bảo rằng , cô nên ở nhà ngủ thật tốt. Không cần đưa tiến anh ra sân bay , nhưng cô cứng đầu , nhất quyết đòi tiễn. Anh nghĩ thầm , có lẽ cô ấy không muốn xa anh.
17 Cô chạy xe nửa tiếng đồng hồ. Đến trước ngôi biệt thự ở ngoại ô thành phố của Mạt Huyền.
"Xe của ai đây?"Mạt Huyền đứng ngoài cổng nhìn cô với ánh mắt đầy kinh ngạc.
18