1 ~~Cô nàng xui xẻo Diên Diên Lãng. ~~Đêm, phố Ảnh Giang rực rỡ đèn màu. Nằm yên vị ở một góc phố nhỏ là ngôi nhà màu hồng xinh xắn và đó chính là ngôi nhà của một cô gái xinh đẹp tên là Diên Diên Lãng.
2 ~~Họa hổ họa bì, nan họa cốt. Tri nhân tri diện, bất tri tâm. ~~- Diên Diên Lãng? Sao cô ở đây?-Lương Gia Vũ nghệt mặt nhìn tôi. Trời ạ!!! Trang…trang phục của tôi…- Váy cô bị sao thế? Bẩn a? Lần sau đi cẩn thận một chút!-Hắn quan tâm.
3 ~~Thật ra cô ấy là người hay là ma?. ~~“- Tôi, tôi đến lấy lại sợi dây chuyền của mình!!!- Hứ! Dễ thế hả??? Làm sao tôi biết đây có phải dây chuyền của cô không chứ???- Trên…trên đó có khắc tên của tôi mà!!!- Mặc kệ chứ! Chẳng lẽ chỉ có mỗi cô tên Diên Diên Lãng ư?- A.
4 ~~Sở thích mỗi người là không thể chà đạp!!!~~Hai hôm sau…Công ty của Lương Gia Vũ…- Này! Tôi tới rồi đây!!!-Tôi mở cửa phòng hắn, ung dung bước vào. Hôm nay tôi mặc bộ đầm trắng, thắt lưng mà xanh lam nên nhìn rất có thiện cảm.
5 ~~Mưa ấm áp hơn khi bên ta có thêm một người…~~8h sáng…Tôi cuộn mình trong chăn ngủ ngon lành, mép miệng còn có nước miếng chực trào ra. Nếu mấy “bé fan” của tôi mà thấy Idol ngủ kiểu chết người này chắc chắn sẽ dzọt mất dép cho xem.
6 ~~Liệu Yến Yến có nhận ra kẻ đối đầu nhiều năm liền hay không???. . . ~~Tôi vừa ăn sáng vừa đọc báo, tiêu đề báo giật gân làm tôi không khỏi tò mò. Ô~Con nhỏ Yến Yến cuối cùng cũng có người rước sao??? Ai vô phúc vậy ta??? Nghê Hạo Tử? Ô~Tội nghiệp, đẹp trai mà bị mù! Hứ!!!Tôi dẹp phắt tờ báo sang một bên, bật ti vi lên.
7 ~~Hãy thử hình dung một buổi tiệc không có người thân xem nào…~~Tôi lang thang trên khắp hẻm lớn hẻm nhỏ, tay ôm bọc bánh sinh nhật đi lòng vòng, tôi thật sự không muốn, không muốn phải về ngôi nhà lạnh ngắt đó ăn sinh nhật.
8 ~~ Nếu như…tôi thật sự tiếp cận cô với mục đích không tốt…cô…có tha thứ cho tôi không???~~Một tháng qua đi, dây chuyền của tôi bị hắn giam lỏng hẳn hoi.
9 ~~ Miễn cưỡng là không bao giờ hạnh phúc… ~~Ba mẹ điện thoại báo tôi đến Thụy Sĩ gấp để gặp ba mẹ. Tôi rất vui. Hahaha…Ba mẹ cuối cùng cũng đến tìm tôi để đưa tôi đi chơi Thụy Sĩ rồi.
10 ~~ Dù tài hoa cách mấy, ta vĩnh viễn không thể lừa được bản thân… ~~Khi nghe tới bệnh tình của mình, tôi gật gù ra vẻ hiểu chuyện. Hèn gì thấy khó chịu đến thế.
11 ~~ Vì sao cứ phải hoài niệm về những điều đã qua?! ~~Bước ra lễ đường, dưới ánh mắt uy hiếp của hắn, tôi đành duyên dáng mỉm cười. Tôi không thích hắn, không yêu hắn nhưng tại sao phải cưới hắn??? Yaaaa!!!! Hồi đó cười Yến Yến bị ép gả, bây giờ…có phải đây là quả báo không????Tôi thấy ánh mắt hắn lấp lánh lấp lánh hướng về phía tôi, nhưng dường như trong đáy mắt ấy không phải là hình ảnh của tôi mà là của Đặng Yến Yến.
12 ~~ Giờ thì tôi đã hiểu vì sao mọi người đều gọi hôn nhân là một nấm mồ rồi a…~~Làm vợ là sao? Là phải hầu hạ, phụ giúp cho chồng. Miễn bàn đi!Làm mẹ là sao? Là phải biết thương yêu, dạy dỗ con cái.
13 Sặc…Tôi choáng váng khi nghe đáp án từ miệng hắn. Đền sắc là sao???- Anh…Khùng hả???-Tôi giở mặt quỷ. - Khà khà…Lại có vợ nói chồng thế a???- Yaaaa…Anh cút đi!!!!!!!! Anh thật sự bị tâm thần rồi a!!!!-Tôi run rẩy.
14 ~~Luôn có một thiên thần bên cạnh bảo hộ ta…~~Tôi lê tấm thân mỏi nhừ ra khỏi cái xe cà khổ của công ty. Con bà nó! Rốt cuộc ông sếp này kiết tới mức nào chứ?!- Hứ!-Đỗ Thanh Vi đi ngang mặt tôi, kiêu kỳ hất tóc, dáng vẻ thách thức đến phát ghét.
15 ~~Người càng mạnh mẽ thì trái tim lại càng mềm yếu…~~Tôi lặng lẽ nuốt nước miếng cái ực nhìn khuôn mặt âm trầm của hắn. Đáng sợ! Đáng sợ!!! Quá đáng sợ!!!- Thật ra thì…- Có phải là người tên Đỗ Thanh Vi làm vậy không???- Ơ…- Phải-hay-không???- Phải!!-Tôi hoang mang trả lời thật tình.
16 ~~Thứ quý nhất là hạnh phúc có thể nắm bắt ở hiện tại…~~Có phải…có phải…người phụ nữ khi trao đi tấm thân thì cũng “khuyến mãi” luôn cả trái tim hay không vậy???Haizzz…Tôi tay cầm ly trà sữa đung đưa qua lại vừa không ngừng mải miết suy nghĩ.
17 Tôi ngáp ngắn ngáp dài, vươn vai dậy tiến đến tủ quần áo, chọn một bộ thật thoải mái, tôi vác túi đi đến công ty. Thiệt là buồn ngủ quá!!!- Nhìn xem nàng nào tới kìa!!!-Một giọng chua lè vang lên.
18 ~~Đúng là không có cái dại nào giống cái dại nào!!~~Buổi tối, tôi ngồi ngoài ban công, tay vuốt ve con Taro, đầu óc cứ trôi dạt về cảnh tượng hồi chiều.
19 ~~ Bồi thường về mặt tinh thần. ~~Ở trong bệnh viện. . . - Hề hề!!!-Tôi hoàn toàn không biết làm gì khác ngoài việc ngồi đó mà cười, cười rồi cười tiếp!!! >__- Em còn cười ư? Xương sống của anh sắp bị em làm nứt luôn rồi!!!-Anh cười khổ.
20 ~~ Có nhiều người không hề biết lãng mạn là thế nào hết!!!~~1 tuần rưỡi sau…Nói chung là tình trạng sức khỏe của anh cũng không có gì nguy hiểm nhưng mà vẫn phải tẩm bổ cho nhiều vào.