1 An An ngồi trên xe ôtô đi đến căn biệt thự Royal. - Này anh, anh có biết mẹ tôi đang ở đâu không?_ cô quay sang hỏi Minh Huy đang ngồi cạnh. -. . . - Này, tôi đang hỏi anh đấyAn nhìn chằm chằm vào mặt Huy, hỏi lạiAnh ngán ngẩm thở dài:- Tôi mà biết mẹ cô ở đâu thì đã chẳng phải vác theo cái của nợ như cô-Ishh.
2 -Tôi làm xong đồ ăn rồi, anh xuống đi. An gõ cửa phòng đọc sách, gọi Minh Huy- Được rồi, cô cứ xuống trước điHoài An ngồi chờ anh dưới phòng bếp, trên bàn là những món ăn được bày biện khá đẹp mắt.
3 Hoài An đang lau nhà, bỗng điện thoại đổ chuông. - Alo. Tôi Hoài An nghe đây ạ- Tôi Minh Huy đây. Sáng nay đi vội quá nên tôi quên mất tập tài liệu để trên bàn làm việc.
4 Minh Huy về nhà với một đống quần áo, anh mang hết vào phòng An An. -@@ Anh mua để kinh doanh đấy à?- Tôi cứ bảo người ta lấy hết mẫu quần áo mới nhất thôi.
5 Minh Huy đang ngồi đọc báo trong phòng khách. Hoài An rón rén bước vào- Cô cần gì?- À. . . tôi. . . muốn xin anh cho đi ra ngoài một lát- Đi đâu?- Đi gặp.
6 Hoài An nằm trên giường bệnh truyền nước biển. Minh Huy đang đứng bên ngoài gọi điện thoại đến công ty xin nghỉ làm. Thấy An An dụi mắt, Huy chạy vội đến:- Cô tỉnh rồi à?An nhìn xung quanh rồi quay sang nói với Huy:- Tôi chỉ cần uống thuốc là khỏe.
7 Trước khi đi ngủ, Huy vào phòng đưa cho An vỉ thuốc và nhắc nhở: "Cô nhớ đắp chăn cẩn thận đấy"- Biết rồi mà >____________________________________Hoài An đang đi siêu thị mua chút đồ, chợt nhìn thấy Mai Ngọc cũng ở đó.
8 Minh Huy lái xe về nhà. Đang định mở cổng thì anh nhìn thấy Hoài An đang ngủ quên ở cạnh bồn hoa. - Này!_ Huy lay người An - Sao cô lại ngủ ở đây?- À, tôi quên mang chìa khóa.
9 Nắng đã lên, Hoài An mệt mỏi vươn vai tỉnh dậy. Đưa tay lên dụi mắt, An chợt cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó. Nhìn vào trong chăn, trên người cô không một mảnh vải che thân.
10 Mình định viết dài dài một chút nhưng các bạn đòi chap nhiều quá nên đành xuất bản luôn vậy •~• ------------------Minh Huy được đưa đến bệnh viện. Chủ tịch Thiên và trợ lý Lâm cũng nhanh chóng có mặt.
11 Ai vậy chị?_Hoàng Nam hỏi chị HạnhCô bé ấy là Hoài An, từ hôm nay sẽ ở trên tầng 2 nhà chúng ta. Ngày mai An An cũng làm thêm ở cửa hàng tạp hóa cùng em và chị đấy.
12 Càng cố lãng quên, em lại càng nhớ đến điên dại. Nhưng anh đừng lo cho em, hãy cứ bước tiếp trên con đường của mình. Em sẽ chăm sóc cho đứa trẻ này thật tốt.
13 8h tối. . . Minh Kỳ, đến giờ nạp năng lượng siêu nhân rồi_ Vừa gọi An An vừa mang lọ thuốc từ trong tủ ra- Nhưng mà năng lượng siêu nhân. . . đắng lắm!_ Kỳ nhăn mũi- Con phải cố uống thôi, ai bảo con là con trai của siêu nhân chứ- Không đúng! Là tại mẹ mà.
14 Hoài An dắt bé Kỳ vào nhà. Không kìm được nước mắt, hai hàng lệ long lanh bất giác rơi xuống đất. Tạisaomìnhphảikhócchứ? Anhấymấttrínhớthìkhôngphảinghĩđếnmình, khôngphảichịuđaukhổ nữa.
15 Hai bát cơm được để ra mặt bàn. Là cơm củ cải trắng kho thịt. - Mẹ cháu nấu ăn rất ngon, chú ăn thử đi _ Minh Kỳ vừa nói vừa gắp hết củ cải từ bát mình sang bát Minh HuyCái thằng nhóc này.
16 Khi nào anh về?_ Hoài An hỏiMinh Huy đang xem hoạt hình với bé Kỳ nên không để ý đến lời nói của cô. An An đi ra tắt ti vi rồi nói với Huy:- Anh không định về nhà sao?- Cô xem, trời đang mưa to thế kia mà cô nỡ bắt tôi về à?- Vậy ý anh là tối nay anh sẽ ngủ ở đây?Minh Huy nhún vai:- Tôi đâu còn cách nào khác- Không thể được! Như vậy rất bất tiện.
17 Thành thật xin lỗi mọi người nhé, wifi nhà mình hôm nay bị hỏng, đang phải dùng chùa nhà hàng xóm để đăng truyện đây :( sorry các bạn các anh các chế rất nhiều :((----------------------------------------------------------------------Minh Huy nhìn vào gương chiếu hậu, thấy bé Kỳ đòi chạy theo mình, trong lòng anh chợt cảm thấy đau xót vô cùng.
18 Chap này cực kì ngắn nhưng thôi kệ. . . cứ đăng :))))-------------------------------------------------------------Anh nói gì vậy? Em đâu biết cô ấy là ai_ Mai Ngọc nóiHoàng Nam kéo An An gần vào mình rồi nói với Huy'- Minh Kỳ đâu?- Thằng bé vừa ăn xong, giờ đang ngủ rồi.
19 Ba người đã về đến nhà. Hoài An ngồi trên ghế trong phòng khách, tay lạnh ngắt. Hoàng Nam vỗ vai cô an ủi:- Em đừng lo lắng quá. . . - Làm sao mà em không lo được, Minh Huy nhớ ra rồi, giờ em phải làm gì đây??- Chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra cách mà_ Nam ôm chặt An An----------------------------------------------Cánh cửa phòng chủ tịch bật mở.
20 - Cô cứ suy nghĩ kĩ. Ngày mai tôi sẽ quay lại. Chiếc xe của Minh Huy lao vút đi, để lại phía sau một làn khói mù mịt cùng tâm trạng rối bời của An AnMinh Kỳ đi ra nắm lấy tay cô:- Mẹ ơi, chú Huy hôm nay lạ lắm.