1 Hoàng cung vốn là chốn mong ước của bao người nhưng cũng là nơi u tối và bất hạnh với bao người. Vậy nhưng lại rất nhiều cô gái chàng trai mong ước được thử đến với nó.
2 Chiếc xe đen sang trọng đưa Tiểu Khiết cùng đống đồ cồng kềnh chủ yếu là Popey vào cung. Tiểu Khiết chưa nói gì với Đại Nha cả. Không biết cô bạn khi biết tin sẽ sốc thế nào.
3 Tiểu Khiết cứ đi mà chẳng biết mình đi đâu. Hồ Thiền Quang ngự tại giữa hoàng cung. Tiểu Khiết lặng một hồi ngắm những gợn nước li ti trong gió. Vui thật , trong nhà họ Thẩm cũng có một cái hồ.
4 Cả cơ thể Khiết như cứng đờ đi. Mọi thứ , tất cả như chậm lại. Tiểu Khiết đang nhìn , nhìn một người con trai có thể nói là xa lạ thật kỹ , rất gần , rất gần.
5 Qũang đường về cung phía Tây khu cho thái tử chẳng xa đến thế. Nhưng không hiểu sao đôi chân Vương Tử lại đi thật chậm. Bế Tiểu Khiết trên tay …Đúng. Dòng suy nghĩ ấy mãi không thoát khỏi đầu Vương Tử.
6 …. Anh yêu em , ba tiếng ấy nói ra rành rọt và dứt khoát quá phải không. . Không chỉ vậy, Tiểu Khiết cũng đang trong vòng tay của Tiểu Thiên. Cánh tay Tiểu Khiết như run run.
7 Lại là thứ cảm giác cuốn hút đó. Nó khiến Tiểu Khiết không ngừng lại được. Những ngón tay nhỏ khẽ thoát khỏi bàn tay Vương Tử. À, bàn tay bị thương của Vương Tử thì phải.
8 Tiểu Thiên bị tai nạn. Vương Tử vội vã chạy ra ngoài kéo theo Tiểu Khiết. Đột ngột quá , Tiểu Khiết chỉ còn biết chạy theo …. Tiểu Khiết : Anh làm cái gì thế hả, muốn chết hả, … Vương Tử vẫn đi thật nhanh không quay lại : Tiểu Thiên bị tai nạn rồi … Tiểu Khiết im bặt , cơ thể nhẹ bẫng.
9 Khép cánh cửa phòng lại, Vương Tử ra hiệu như ra sân bay với Điền tổng quản. Phía trái của sân bay là khu riêng cho hoàng tộc với các chuyên cơ thượng hạng.
10 Một lát sau đó, kết quả của phần thi cuối cũng như chung cuộc đưa gửi vào một phong bi phát cho cả hai thí sinh cùng lời nhận xét của từng giám khảo và thái hậu.
11 Tiểu Khiết không thoát khỏi ánh mắt hút hồn của Vương Tử , Tình cảm sao. Đúng là mọi lần có thể lẩn tránh , nhưng bàn tay Vương Tử đang giữ thật chặt khuôn mặt ấy , ánh mắt thật sáng như nhìn xuyên thấu mọi thứ, vậy nhưng chẳng thể hiểu Tiểu Khiết đang nghĩ gì Tiểu Khiết ấp úng : Tình cảm gì gì chứ.
12 Tôi là ai ? Tôi là cái gì ? Vì sao tôi lại là tôi ? Đúng rồi, Tôi là Tiểu Khiết, tôi là chính tôi chứ chẳng là ai cả , Tôi là tôi vì ông trời vốn đã sắp đặt như vậy.
13 Vương Tử chạy thật nhanh ra phía cửa của hoàng cung , nhanh nhất có thể. “Tôi đang đi, đi tìm câu trả lời , chưa bao giờ tôi chạy theo hỏi một cô gái như thế cả, chỉ có họ luôn chạy theo tôi , bây giờ tôi đã hiểu cảm giác bất an ấy.
14 Có thể nào , sao lại là như vậy chứ. Suốt một năm qua. Vương Tử đã sống ra sao ? Rượu. Lại cần đến thứ thuốc an thần này. Khó ngủ , đã tư một năm nay, Vương Tử luôn phải dùng đến nó để có được một giấc ngủ ngon.
15 Không quen , sao chứ , không quen ư ? Vương Tử cố xua đi câu trả lời ấy , kì thực. Từ khi biết được sự thật , anh đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng là Tiểu Khiết sẽ khó mà chấp nhạn mình , nhưng lại khôn gnờ phải nghe những lời nói sắt đá như thể.
16 Này , tỉnh lại đi Tiểu Khiết. Nhớ anh ta đã làm gì trên truyền hình không , anh ta là tay lừa tình siêu hạng. Gío thổi , sân trường cũng đầy nắng , vừa sáng trời còn lạnh mà , sao trưa lại nắng , lại ấm áp thế.
17 “Mày làm cái gì thế Vương Tử , sao mày lại trở nên đốn mạt như thế hả , chẳng lẽ đây là tất cả những gì mày có hả ? Mày thua rồi ? Không , không bao giờ , có cả nghìn cách để mày yêu cô ấy , không phải cách này.
18 Chapter 29 …Đúng là có những lúc luôn tự ình là đúng , coi rẻ tình cảm của người khác -Này , anh xin lỗi xong chưa thế , ( Tiểu Khiết vừa nói vừa tiến lại nhanh hơn , khuôn mặt không ghiêm trọng như khi nãy , chỉ là đôi mắt to và một câu hỏi ngỏ ?) Vương Tử cười nhạt,anh cố tỏ ra ôn hoà nhất : Xong rồi , anh giữ đúng lời hứa đấy nhé Tiểu Khiết không nhìn Vương Tử , chắc cũng tại bây giờ chẳng biết phải nói thêm từ gì nữa cả.
19 Sao anh ta cứ thích làm người khác khó xử thế nhỉ , hai lần trong một ngày. À không , hai ngày sát nhau. Và …khoảng cách giữa hai người có phải cũng quá gần.