1 Tại một ngôi nhà nhỏ cũ kĩ đến mức không thể nào cũ kĩ hơn được nữa. Có tiếng khóc của một cậu bé chừng 3,4 tuổi cất lên. Cậu khóc, phải, khóc rất nhiều.
2 Một ngày đẹp trời. Những giọt sương còn vướng nhẹ trên những tán lá xanh. Những chú chim hót véo von chào ngày mới. Những ánh nắng ban mai chiếu gọi trên căn biệt thự màu trắng, biệt thự nhà họ Vương.
3 Tiểu Khải mặt hơi buồn nhìn thẳng xuống đất. . . . . .
" MÌnh đã làm gì sai sao ?? " - Anh ân hận khẻ nói vài từ. .
Nhưng rồi cậu chợt ngẩng đầu lên.
4 Thấm thoát mà đã 10 năm trôi qua kể từ khi cậu gặp anh! Đã 10 năm trôi qua nhưng anh vẫn ức hiếp cậu. Cậu được bà Ngọc cho đi học cùng trường với anh để tiện cho việc đưa đón.
5 Xin lỗi mọi người. . . Vì thời gian qua bí nội dung quá :V nên chưa biết viết như thế nào nên up hơi trễ :3 thông cảm nha ! Vào truyện nào. .
Vẫn như mọi ngày, vẫn là chiếc xe ô tô ấy, vẫn là bác tài ấy, vẫn là hai con người ấy.
6 Trước sân trường Bạch Bạch Cầu bây giờ đã sớm yên lặng vì đã đến giờ vào lớp nhưng dưới sân vẫn còn lại hai người con trai đang nói chuyện gì đó. Một hồi lâu hai người mới đứng dậy mà đi vào lớp.
7 Màn đêm kéo xuống bao phủ cả thành phố, những ánh đèn điện mờ ảo từ xa hòa vào ánh sáng của những vì sao nhỏ nhoi chiếu sáng cả bầu trời đêm nay. . . .
8 Halooooooo :'< !!="" sao="" một="" thời="" gian="" ngưng="" truyện,="" tôi="" đã="" ngoi="" lên="" rồi="" đây="" !="" còn="" ai="" nhớ="" nội="" dung="" của="" truyện="" hông=""><>
~~Buổi sớm, những giọt sương còn vương nhẹ trên tán lá sau cơn mưa rào tối qua, những ánh sáng gọi nhẹ vào biệt thự nhà họ Vương.
9 Số tôi khổ lắm :) Hôm qua bỏ cả Meipai của Khải để viết truyện. Nhưng khi đăng truyện lại bị lỗi và mất sạch hết! Hôm nay viết lại, gần xong, lại bị phá.
10 Cảnh bầu trời đêm nay thật đẹp, những vì sao tinh tú trên đó thật lung linh, những tia sáng từ những ngôi sao ấy chiếu vào gương mặt của Dịch Dương Thiên Tỉ đang đứng ngoài ban công.
11 Trong căn phòng màu đỏ của Dịch Dương Thiên Tỉ. Cậu bé nọ có đôi mắt lấp lánh như ẩn chứa hàng vạn vì sao đang đưa mắt nhìn người đang nằm gọn trên giường, vẻ mặt mệt mỏi của người trên giường thật khiến người ta lo lắng mà.
12 Đêm hôm đó, cũng đã gần 20:00 giờ. Dịch Dương Thiên Tỉ đang ngồi trong phòng nghỉ ngơi vì bệnh tình vẫn chưa khỏi. . . Cậu bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì đó, thoát khỏi dòng suy nghĩ, cậu đứng dậy mà bước ra khỏi phòng, khi xuống tầng hai, nhìn thấy chị Liên làm việc mệt mỏi đến nỗi ngủ quên trên bàn khi đang dọn dẹp.