1 => Đây là câu truyện hoàn toàn không có thật và khá hư cấu, có gì sai sót mong các bạn bỏ qua cho, mà có muốn ném đá thì ném nhẹ nhẹ thôi nha, cám ơn * cúi đầu *
GTNV
.
2 7:00 pm.
Ở nơi phòng khách trong một căn biệt thự sang trọng tại Anh có một người đàn ông bằng cỡ tuổi trung niên đang ngồi đối diện với một cô gái khoảng chừng 17, 18 tuổi, khuôn mặt ông lạnh lùng như băng nhưng trên khuôn mặt ấy vẫn còn nét ấm áp của mặt trời, còn khuôn mặt cô gái thì chẳng có một ánh nắng nào cả.
3 6. 00 am ngày hôm sau.
Sáng ngày nào, Ry - cũng là người dậy sớm nhất nhà, kể cả bên nước Anh!
Cũng tại ngày chết tiệt đó, cái ngày luôn khắc sâu vào trong tâm trí nó, không bao giờ có thể phai nhoà dù chỉ một chút.
4 Nó hiện giờ đang đứng trước cánh cửa gỗ tại phòng của Shin và Mun, đưa tay lên cao chuẩn bị gõ cửa.
Cốc. . . cốc. . .
Hai tiếng gõ cửa vang vọng khắp căn nhà yên lặng, tĩnh mịch này.
5 #Cách xưng hô các nhân vật
_Lãnh Phong: Win/ hắn
_Phan Nguyễn Hàn Băng: Ry/ nó
_Trần Nguyễn Hoàn Bảo: Jun/ anh
_Hoàng Trần Thiên Kim: Shin/ cô
_Nguyễn Tuấn Anh: Pin/ cậu
_Nguyễn Gia Hân: Mun/ nhỏ
_Trần Ngọc Ly: Lyly/ cô ta/ ả
#Sơ lược chỗ ngồi
____ ____.
6 “Ơ hơhơ, sao cậu ấy lại nhìn mình như cái kiểu thù kiếp ngàn năm vậy?”
Shin là thuộc vào loại người hay để ý biểu cảm trên khuôn mặt người khác, dĩ nhiên.
7 Hắn ngồi đó nhâm nhi ly caffe đen, liếc ánh mắt nhàn nhạt vô vị nhìn sang hướng nó vẫn ngồi đó cười không ngừng nghỉ.
Cười ra tiếng không phải lúc nào cũng mang theo ý nghĩa là người đó đang vui, đôi lúc vì người đó bị trấn loạn điên điên khùng khùng nên mới như vậy.
8 Anh dường như đơ người sau câu nói đó, không biết thật sự bí mật bên trong là như thế nào?
- Sao? Trả lời đi chứ – Mun kiềm nén cảm xúc như muốn cào xé, đánh người vào bên trong và tỏ ra một thái độ nhất định - thản nhiên.
9 -. . . . .
Anh im re, không thốt nên lời trước những việc đang xảy ra đây. Shock shock shock! Jun đã lạc vào tình trạng "hồn siêu phách lạc" mất rồi.
10 "Phải chăng thật ngớ ngẩn
khi phải tin vào một ai đó!"
Nó đã từng tin tưởng anh, rất tin tưởng nữa là đằng khác. Tin anh có thể bảo vệ nó, tin anh lúc nào cũng yêu thương nó! Thế nhưng mọi thứ bây giờ đã khác, tất cả đã không còn thuộc về riêng bản thân nó nữa rồi.
11 Cạch
- Ê này cái tên kia, cậu đi đâu nảy giờ thế hả? Làm cả bọn chúng tôi chờ như mấy đứa điên.
- Xin lỗi, bị lạc - Tuy nhìn bề ngoài của Win vẫn còn rất bình thường, nhưng sâu thẳm trong tim của hắn đang nhói, đau lắm.
12 Sau câu nói đó là lúc bốn cái đầu quay tới lui để tìm kiếm giọng nói lạnh như băng lãnh ấy.
- Ê, có phải mày vừa nói không Win - Pin ngoái ngoái lỗ tai, càng lúc càng xích lại gần hắn hơn.
13 "Ru hua si meng
Si wo meng duan zan de xiang feng
Chan mian xi yu
Yan yi lei piao luo xiang kao zhoung"
Một bản nhạc tiếng Hoa chợt vang lên trong điện thoại nó.
14 Trong khi đang ở bên Việt Nam, hai đứa kia đang réo gắt tìm nó thì nó lại ở bên nước Anh đánh nhau. Nó không phải là loại người vô duyên vô cớ mà đánh người ta, cái gì cũng đều phải có lý do cả.