1 Cô là thiên kim tiểu thư của hào môn thế gia hắc đạo Phương Gia-một trong những gia tộc có thế lực lớn trong hắc đạo. Cô từ nhỏ đã được huấn luyện đặc biệt nghiêm khắc nên tính tình ít nói,lại lạnh lùng,có thù tất báo.
2 Sáng sớm,nàng ngồi trước gương nhìn hình ảnh phản chiếu của mình. Khuôn mặt này rất giống với nàng trước kia. Ánh mắt lạnh nhạt,thờ ơ. Khuôn mặt hơi tròn nhưng không làm mất đi nét xinh đẹp.
3 Hắn nhìn về phía phát ra tiếng nói ở phía xa. Cung nữ thái giám xung quanh quỳ xuống đất. Nàng cũng nhìn theo. Một nữ nhân khuôn mặt phúc hậu,tóc điểm vài sợi bạc mặc một bộ hoàng y lộng lẫy,trang sức khắp người vô cùng sa hoa đang bước lại gần.
4 Tối hôm đó,trên nóc tẩm cung nào đó,hai bóng người mặc hắc y che kín mặt mũi chỉ để lộ đôi mắt đang nhìn về phía Vọng Nguyệt đài. Vọng Nguyệt đài canh gác vô cùng nghiêm ngặt,quân lính tuần tra không biết bao nhiêu người.
5 Trong Long Ngâm cung,một nữ nhân mặc hắc y cau mày khó chịu nhìn nam nhân trước mắt mình. Nàng khi nãy đang chạy thì bị một nam nhân kéo lại,đưa về Long Ngâm cung này.
6 Nàng nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mặt mình,ánh mắt loé lên sát khí. Nữ nhân đó trên tay đang cầm chén canh thì run run không tin vào mắt mình. Tại sao nàng lại ở đây? Còn ngồi trên đùi hoàng thượng,còn mặc y phục mỏng manh như vậy.
7 _______________Quay lại cặp kia ^_^____________
Sau bức bình phong,một cái đầu nhỏ nhắn thò ra ngoài. Nhìn mặt Nhiễm Nhiễm vô cùng tức giận,liền gằn giọng:
-Ngươi xé rách y phục của bổn cô nương,còn không mau bồi thường.
8 Nàng nghe xong làm vẻ mặt như đã hiểu,môi hơi nhếch lên. Nàng bỗng nói với giọng nhân từ.
-40 trượng? Tàn nhẫn quá rồi. Bổn cung thấy miệng lưỡi của các ngươi cũng linh hoạt lắm,nếu cắt đi thì thật uổng phí a~
Đám phi tần nghe nàng nói muốn cắt lưỡi bọn chúng thì sợ hãi không thôi,mặt mày biến sắc.
9 Sau khi hai người kia bị lôi đi,hắn sai người dọn dẹp chỗ đĩa bị vỡ rồi nói thái giám lui hết. Giờ chỉ còn lại nàng,Nhiễm Nhiễm,hắn và nam tử kia. Nam tử kia nhẹ giọng:
-Hoàng tẩu!
Nàng khẽ gật đầu.
10 Tối hôm đó,trong thư phòng hoàng cung Tề quốc,Tề Vũ Thiên tuy nhìn vào có vẻ là đang đọc sách nhưng thực chất tâm hồn đã bay đi đâu mất rồi. Hắn đang nghĩ đến cái tát hôm nay của nàng và câu nói trước khi nàng bỏ đi.
11 Sau khi rời khỏi Phượng Y cung,Nhiễm Nhiễm đi dạo xung quanh một lát. Hôm nay không có trăng,chỉ có một vài ngôi sao đơn độc trên bầu trời đêm yên tĩnh đó.
12 Sau khi dùng bữa xong,Trầm Ngư leo lên giường định đi ngủ thì hắn lại lên tiếng:
-Cởi y phục ra.
Nàng trợn mắt nhìn hắn. Ý gì đây? Hắn bị điên hay sao kêu nàng cởi y phục.
13 Tề Vũ Phong bồng Nhiễm Nhiễm nhảy qua mấy nóc viện nhỏ,đến một nóc viện cao nhất trong số các viện ở đây cách hoa viên khi nãy không xa thì thả xuống.
14 Sau khi Nhiễm Nhiễm thay y phục xong liền rời khỏi tẩm cung của hắn,nhanh chóng về Phượng Y cung. Lúc đi qua Tuý Hoa trai,Nhiễm Nhiễm cúi mặt xuống,cố đi thật nhanh.
15 Nhiễm Nhiễm và mấy người kia quay lại nơi vừa phát ra tiếng nói. Nhìn thấy người đó,Nhiễm Nhiễm mắt sáng lên,mừng thầm trong lòng. Từ phía xa,Trầm Ngư mặc một bộ y phục màu ngọc bích đang tiến lại gần.
16 1. Có thể có một số bạn tò mò,tại sao nữ 9 là thiên kim hắc đạo mà sau khi xuyên không tên lại nghe yếu đuối như vậy mà không phải một cái tên khác nghe mạnh mẽ hơn.
17 Trong đại điện hoàng cung Tề quốc, Tề Vũ Thiêncầm tấu chương vừa được dâng lên tức giận ném xuống đất, đám quan đại thần sợ hãi quỳ xuống, riêng chỉ mình Tề Vũ Phong vẫn dửng dưng đứng đó.
18 Sau khi về đến Phượng Y cung, Trầm Ngư ngồi xuống rót cốc trà còn Nhiễm Nhiễm đóng cửa tẩm cung lại rồi cũng ngồi xuống đó. Trầm Ngư uống trà xong liền nhìn Nhiễm Nhiễm một lượt.
19 Sáng hôm sau, Trầm Ngư dậy nhìn xung quanh thì chẳng thấy ai cả, Vũ Thiên lên triều rồi. Nhiễm Nhiễm bước vào, giúp nàng chỉnh trang một chút. Đang lúc Nhiễm Nhiễm muốn chọn cho nàng một bộ y phục lỗng lẫy thì nàng cản lại.
20 Tối hôm đó, trong thư phòng hoàng cung Tề quốc, Tề Vũ Phong trầm giọng hỏi Tề Vũ Thiên:
-Hoàng huynh, huynh thấy lần này lão già kia có ra tay không?
Tề Vũ Thiên khẽ đặt tấu chương trên tay xuống, nhàn nhạt nói:
-Cơ hội tốt như vậy, tại sao lão ta không ra tay?
Vũ Phong khẽ nhếch môi.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106