1 Edit: Aya Shinta
Giữa một buổi sáng mùa hè, ánh nắng chói chang từng chùm xuyên qua tấm rèm cửa vừa dày vừa nặng làm căn phòng sạch sẽ bớt đi chút tối tăm.
2 Edit: Aya Shinta
Phương Cửu: ". . . " Trước kia cô già lắm à?
Nhìn chân anh mang giày da sáng loáng đi ở phía trước, Phương Cửu lập tức đi theo.
Đẩy cửa phòng họp, vẫn vô cùng yên tĩnh, nhìn thấy người đàn ông ngồi trên kia, Cảnh Liệt chỉ khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống.
3 Edit: Aya Shinta
"Tôi. . . "
"Cảnh tổng đừng tức giận, tôi chỉ uống với thư ký Phương có hai ly mà thôi. " Lưu tổng cười hai tiếng, cuối cùng vẫn đem thân thể đang nghiêng ngả thu hồi đôi chút.
4 Edit: Aya Shinta
Đầu bên kia thực yên tĩnh, phảng phất như tiếng hít thở cũng không còn, Phương Cửu chú ý, phát hiện điện thoại không cúp nha.
"Cái kia.
5 Edit: Aya Shinta
Tiếng hít thở của anh cách cô gần như vậy, tiếng nói trầm thấp từ tính phảng phất liền vang lên ở bên tai, Phương Cửu nháy mắt mấy cái, hơi ngửa đầu đối diện với ánh mắt anh, "Tổng giám đốc thật biết nói đùa, chúng tôi làm nhân viên thì chắc chắn hi vọng tiền lương càng nhiều càng tốt, cái này thỏa mãn không được.
6 Edit: Aya Shinta
Cảnh Liệt ngưng mắt lẳng lặng nhìn cô, bỗng nhiên cười khẽ, nới lỏng cà vạt, "Phương thư ký thông minh như vậy, cũng sẽ có thứ không học được?"
Lần đầu nhìn thấy anh cười, Phương Cửu cũng nhếch miệng theo, hai tay khoát lên trên cửa sổ xe, cúi người nhìn anh cười nhạt, "Những thứ tôi không học được có lẽ rất nhiều, nhưng chỉ cần tổng giám đốc muốn dạy, tôi tin tưởng mình nhất định là một học sinh tốt.
7 Edit: Aya Shinta
Phương Cửu sững sờ không nói gì, mắt to thẳng tắp trừng anh, một lúc lâu, cô mới phản ứng cần phải giải thích, "Tôi. . . "
"Cô lên lầu đổi quần áo, lão già buổi chiều mới về.
8 Edit: Aya Shinta
Phương Cửu: ". . . "
Cô đưa tay đem bàn tay đang đặt bên hông đẩy ra, lại khôi phục vẻ mặt nghiêm cẩn, "Tôi là thật sự có việc cùng chủ tịch cần nói.
9 Edit: Aya Shinta
Ánh mắt Phương Cửu ngưng lại, không nhịn được đặt cây bút máy trong tay lên bàn, "Lưu phó tổng, nói chuyện phải có bằng chứng, ngài nói hôm qua tôi gọi điện cho ngài, vậy ngài đem lịch sử cuộc gọi lấy ra.
10 Edit: Aya Shinta
Phương Cửu mím chặt khóe miệng, rất sợ vào lúc này anh làm cái gì, vội vã đè cái tay đang đặt bên hông lại, "Thời gian thật sự sắp đến rồi!"
".
11 Edit: Aya Shinta
Phương Cửu tỉnh lại vì đói, cô đưa tay che lại tia nắng ngoài cửa sổ, vớ lấy điện thoại, chỉ thấy trên màn hình hiện lên con số mười một giờ rưỡi!
Mình đã ngủ bao lâu rồi?
Trong phòng khách phảng phất mùi sườn, Phương Cửu xoa xoa cái eo, sau đó tùy tiện mặc vào cái áo tắm, lúc này mới theo mùi vị đi vào nhà bếp.
12 Edit: Aya Shinta
Khi thấy nữ chính đang bị trói nằm trên mặt đất, Phương Cửu lập tức chạy về phía bà. Nhưng không chờ đến lúc cô chạy tới, thì có hai người áo đen mạnh mẽ đè bả vai cô lại.
13 Edit: Aya Shinta
Phương Cửu: ". . . "
"Công tử, ngươi vẫn chưa trả tiền. " Đùa à, trước đây nguyên chủ đều chơi đùa với đám người ngu xuẩn này, nếu không đã sớm hạ độc chúng chết không toàn thây, cần gì người hỗ trợ chứ.
14 Edit: Aya Shinta
"Khụ khụ. . . " Minh Nhất đứng sau lại không nhịn được ho nhẹ một tiếng.
Hiên Viên Phạm buông ra cô tay, ánh mắt nhàn nhạt quét vào buồng trong, "Vừa nãy có điểm mạo phạm, cô nương chớ trách.
15 Edit: Aya Shinta
"Khụ khụ. . . " Hòm thuốc trong tay Minh Nhất thiếu chút nữa cầm không chắc, vẻ mặt y mờ mịt nhìn Phương Cửu nói: "Cởi. . . Cởi quần áo làm cái gì?"
Y thấy tiểu cô nương này lớn lên đẹp mắt như vậy, sao có thể như vậy.
16 Edit: Aya Shinta
"Con. . . " Phương Cửu biến sắc, sau đó lại nghiêm túc nhìn ông nói: "Vậy thích khách vừa nãy chính là sư thúc?"
Quả nhiên!
Lý Nguyên hừ lạnh một tiếng một tiếng, nắm chặt nắm đấm, "Kỳ thực như vậy cũng được, hắn biết rõ ngươi là con gái của kẻ thù nhưng còn phấn đấu quên mình tới cứu ngươi, không phải giả vờ giả vịt, chính là thật sự đem ngươi đặt ở trong lòng.
17 Edit: Aya Shinta
Ánh mắt Phương Cửu ngưng lại, không nhịn được nhìn sư thúc cô, "Nhưng. . . Vừa nãy ta đã cứu ngài, không lấy công chuộc tội hay sao?"
Ngàn tính vạn toán, Phương Cửu không nghĩ tới sư thúc này lại động thủ thật!
"Vậy vì sao ngươi phải trở lại đây?" Hiên Viên Phạm nghiêng đầu đi, nhìn thẳng vào ánh mắt đang không ngừng tránh né của cô.
18 Edit: Aya Shinta
Một câu bệnh thần kinh này không biết có nên nói ra hay không?!
Phương Cửu thoát khỏi tay hắn, vẻ mặt văn vẹo, đầu ngón tay kẹp lấy một cái ngân châm, "Ta cảnh cáo ngươi, không được tiếp tục động tay động chân với ta, đừng tưởng rằng ta sẽ quên việc đêm qua đi!"
Ngân châm dưới ánh mặt trời lóe lên hàn quang, trong ánh mắt cô lại ghét bỏ rõ ràng như vậy, Hiên Viên Phạm lông mày nhíu lại, "Đêm qua có chuyện gì?"
Phương Cửu: ".
19 Edit: Aya Shinta
". . . Y thuật của bọn họ có bằng ta hay không?" Vẻ mặt cô nghiêm túc.
Hiên Viên Phạm híp mắt bán tín bán nghi nhìn cô, sắc mặt đặc biệt vi diệu.
20 Edit: Aya Shinta
"Sư thúc, người quả thực điên rồi!" Phương Cửu tức giận, hận không thể chửi ầm lên, một luồng cảm giác khác thường lại xông thẳng đại não.