1 Chương 1: Khách từ phương xa đến Năm thứ năm Nam Tống Hiếu Tông Thuần Hi (Công nguyên năm 1179). Ta gọi là Giang Đinh, một nữ tử mười tám tuổi rất bình thường.
2 Chương 2: Ngày hôm qua không thể gặp lại Gần đây thật sự là nhàn nhã, từ khi có Khách Lộ – lao công miễn phí này, ta thật sự là — thích a! Bình thường Khách Lộ cũng không nói chuyện, nhưng rất chăm chỉ, gần như cái gì hắn cũng làm, hơn nữa cực kỳ tự giác.
3 Chương 3: Không say không về Mùng hai tháng tám. Thật là kỳ quái, hôm nay rốt cuộc là ngày gì? Dường như thật đặc biệt. Nhưng mà, thật sự là nghĩ không ra.
4 Chương 4: Giống như đã từng quen biết Đêm qua có một giấc mộng rất kỳ quái. Cha ta mang ta đi thả diều. . . Hết thảy đều thực rõ ràng. . . Nhưng mà, mộng chung quy vẫn là mộng, sau khi tỉnh lại, ta không có gì cả.
5 Chương 5: Hoa nguyệt chính xuân phong Hai trăm năm mươi sáu lượng hai mươi bảy tiền ba phân?! Ta dụi dụi mắt, nhìn tiền trên bàn. Không thể nào! Ta buôn bán năm ngày lời hai trăm năm mươi sáu lượng hai mươi bảy tiền ba phân bạc trắng.
6 Chương 6: Quân không thấy Ta quét, ta quét, ta quét quét quét! Ta cực kỳ chăm chỉ quét dọn một gian phòng trang nhã, nói về gian phòng này, một năm cũng chỉ dùng một lần, nhưng mà một năm một lần này cũng thật khiến người ta phiền! “Đinh tỷ tỷ, tỷ đang làm cái gì?” Khách Ức thò đầu vào.
7 Chương 7: Quá khứ Hôm nay hình như có chút lạnh nha! Ta đứng ở hậu viện, đang cầm một đống quần áo chưa giặt. Quả nhiên là thời tiết tháng chín a! Lại nói, vấn đề quần áo mùa đông của bọn lao công miễn phí của ta.
8 Chương 8: Nhân duyên Aiz, thật sự là không rõ. Sổ thu chi này của ta sao khó tính như vậy chứ? Mua bông cải ba mươi bảy lượng sáu tiền ba phân, sau đó.
9 Chương 9: Cùng nhớ Ngồi trước bàn trong điếm, nghe bà mai thao thao bất tuyệt, vì sao ta lại có cảm giác sống không bằng chết này chứ? Bà mai cũng không phải rất khó coi, còn cùng ta rất quen thuộc.
10 Chương 10: Nước chảy, hoa rơi Bỗng nhiên cảm giác sáng sớm thật là thanh thản. Hừng đông lành lạnh, nghe mùi sữa đậu nành mới ra lò, nhìn Khách Ức chuyển ghế, Khách Lộ lau bàn, Khách Tùy sắp xếp đũa.
11 Chương 11: Không thể cầu Sáng sớm ở Hoa Nguyệt Xuân Phong lâu, lười biếng mà ấm áp. Aiz, dù sao cũng chỉ buôn bán ban đêm thôi. Nhưng mà, vì sao. . . “Tiểu Đinh, hôm nay sao không phải là Tùy công tử đến chứ?” Tiểu Trúc vẻ mặt cười quyến rũ hỏi ta, vô cùng ngạc nhiên.
12 Chương 12: Hỏi tình Này. . . Đến tột cùng là chuyện tốt hay là chuyện xấu? Ta nhìn đại sảnh người kín hết, thở dài. Không biết vì cái gì, trong một đêm, mọi người đều biết “thiếu chủ Nam Cung thế gia luyến mộ bà chủ khách điếm, Thượng Thư công tử thề chết không nhường người vợ có hôn ước” “chuyện tình yêu động lòng người”.
13 Chương 13: Song ti võng Aiz. . . Ta ngồi ở nội sảnh Hoa Nguyệt Xuân Phong lâu, thở dài lần thứ mười ba trong sáng hôm nay. “A. Đinh nhi tỷ tỷ. ” Quân Lâm nằm trên giường êm ái cũng thở dài, “Tỷ cứ thở dài như vậy, nô gia cũng thương tâm theo a.
14 Chương 14: Trầm túy Thật sự là không nên chạy đến Hoa Nguyệt Xuân Phong lâu tị nạn. . . Aiz. . . Trải qua vài ngày quạt tròn công kích, ta cuối cùng chỉ có thể chóng mặt choáng váng đi gặp đại phu.
15 Chương 15: Biết chờ đợi ai Nước lã sao có thể say lòng người? Ít nhất, ta sẽ không say. Thứ gọi là tình này, yêu thật lợi hại. Trời mưa. . . thời tiết thê lãnh (thê lương, lạnh lẽo) như vậy.
16 Chương 16: Số mệnh có lúc Vận mệnh chính là như vậy, thời điểm ta thân thể khỏe mạnh, mọi sự như ý, luôn không cho ta thanh thản hạnh phúc. . . Đây cũng là một loại khảo nghiệm sao? Tại đây cái trấn nhỏ không đáng nhắc tới này, chuyện của Nam Cung thiếu chủ cơ hồ đã nổi tiếng, mà trải qua không ngừng mà nghe sai đồn bậy, hiện tại từ bản cũ đã thành “Nam Cung thiếu chủ vui duyên mới nhưng không quên người cũ, trái ôm phải ấp được lòng mỹ nhân”.
17 Chương 17: Chỉ xích thiên nhai Thích, không thích, thích, không thích, thích, không thích. . . Thích? Thích! Ta nhìn hoa cúc trong hậu viện bị ta tàn phá không còn mấy đóa, làm sao bây giờ đây.
18 Chương 18: Vô xảo bất thành thư Hối hận hối hận thực hối hận. . . Ta ngày đó sao lại phải chạy đi mắng Khách Hành hả? Hiện tại khiến cho Tần Tố cùng Hàn Chí mỗi ngày đều ở trong tiệm của ta mở đại hội biện luận, vì vấn đề Khách Hành về Nam Cung thế gia trước hay là đi Tuyết vực trước tranh cãi không dứt.
19 Chương 19: Tàn cục Mới là tháng mười hai, lại có tuyết, năm nay mùa đông sợ là lạnh hơn so với năm rồi. . . “Tiểu Đinh tỷ tỷ? Làm sao vậy?” Giọng của Tần Tố, không linh trong suốt, nghe cũng thật lạnh nha.
20 Chương 20: Chân chân giả giả Tuyết rơi vài ngày, không có dấu hiệu ngừng lại. . . Thời tiết lạnh lẽo như vậy, dường như ngay cả suy nghĩ của ta cũng đông lại.