1 Thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, trong sân lá sớm đã ngả sang màu đỏ. lá đỏ dưới ánh trăng phát ra những quầng sáng kì lạ, giống như trước khi ma quỷ xuất hiện thường có yêu khí.
2 Edit: Mạn Châu SaGiản Ngưng trang điểm nhẹ, thay một bộ quần áo mà cô cho là phù hợp nhất. Lúc này với cùng với Cố Trường Dạ ngồi vào xe. Đã rất lâu cô không ngồi xe của anh ta, lần cuối cùng không biết là đi tham gia bữa tiệc gì.
3 Giản Ngưng quen Triển Hằng trước Quan Điềm, nhà Triển Hằng rất gần nhà cô, cấp hai và cấp ba học cùng trường, hơn nữa còn là bạn học cùng lớp. Đó có thể coi như là duyên hiếm có, cho nên cô đối với bạn hàng xóm càng thân thiết.
4 Giản Ngưng sau khi về nhà, cởi bộ lễ phục đắt đỏ ra sau đó mới tiến vào phòng tắm. Cô tắm rửa rất nhanh, lần nào trong lúc đang nói chuyện với Triển Hằng qua mạng cô cũng đi tắm.
5 Edit: Mạn Châu SaGiản Ngưng ngồi xe trở về " Cách Nhã”, sau khi thành phố được mở rộng nơi này lại trở nên yên tĩnh, trong sạch hơn. Một khoảng thời gian trước đây có đưa tin, những người sống ở "Cách Nhã" đều là những nhân sĩ thành đạt, cách bình luận cổ quái hình dung những người ở đây như những phú hào lỗi thời.
6 Edit: Mạn Châu SaLái xe của Cố gia vẫn luôn đợi ở bên ngoài, Giản Ngưng lén nhìn qua cửa sổ, lần này lái xe không mời mà tới, chắc chắn là do người đàn ông kia yêu cầu.
7 Edit: Mạn Châu SaMấy ngày nay Giản Ngưng vẫn luôn nằm trên giường, không nói một lời. Bác sĩ gia đình cũng đã kiểm tra cho cô, xác thực rằng cô không có vấn đề gì, chỉ là bị thương ngoài da.
8 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
9 Edit: Mạn Châu SaÁnh sáng từ bên ngoài chiếu vào trong căn phòng, anh ta chìm trong giấc ngủ. Cô không muốn ngủ tiếp, ánh mắt chết lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
10 Chuyện xảy khi đó, Giản Ngưng khắc sâu nhất trong trí nhớ đó là trận mưa lớn hôm ấy. . . . Giản Ngưng gần như cứ ngày nghỉ lại không xuất hiện trước mặt Triển Hằng và Quan Điềm, rốt cục cũng khiến bọn họ chú ý, chặn cô lại, dùng tất cả các phương thức bắt cô mở miệng.
11 Trước kia cô thường xem TV, sẽ luôn xuất hiện những bộ phim với tình tiết vô cùng cầu huyết khiến cho người xem không kìm được chửi rủa. Giả như A cứu B, âm soa dương thác*, B nghĩ rằng người cứu mình là C, khi đó cô thầm mắng A sao lại vô dụng như vậy, chỉ cần nói rõ ra thì sẽ giải quyết được hiểu lầm.
12 Edit : Mạn Châu SaQuãng thời gian này Giản Ngưng không hề nhìn thấy Cố Trường Dạ, điều này là tốt hay xấu đến chính bản thân cô cũng không rõ. Có lẽ thời gian trôi qua quá chậm, cô có cảm giác đã trôi qua rất lâu rất lâu rồi, nhưng trước cảm nhận này cô không hề thấy sợ hãi.
13 Edit: Mạn Châu SaGiống như trong ý nghĩ của Giản Ngưng, đêm nay Cố Trường Dạ vẫn như cũ không trở về. Anh ta không trở về cô ngủ rất ngon. Cô cảm thấy cuộc đời của mình rốt cuộc cũng có thứ để mà chờ mong rồi.
14 Edit: Mạn Châu SaCố Trường Dạ đột nhiên nghĩ đến ngày đó, hắn có việc phải rời khỏi bệnh viện, trước khi đi, Quan Điềm đột nhiên gọi hắn lại: “ Anh nói muốn kết hôn với em, là nghiêm túc sao?”Hắn gật đầu,nếu hắn muốn cùng cô kết hôn có nghĩa là hắn nghiêm túc.
15 Edit: Mạn Châu Sa“ Phá thai” Cố Trường Dạ chỉ lạnh lùng ném lại cho Giản Ngưng hai chữ. Cô chậm rãi bỏ tay ra khỏi ống quần anh ta, chỉ sợ anh ta thật sự đá vào bụng cô.
16 Cố Trường Dạ từ cửa kính xe nhìn ra đi, nhìn đến kia một ột thấp mẹ con, đôi mắt thâm trầm dần dần trở nên nhu hòa. Nữ nhân không ngừng cùng đứa trẻ trò chuyện gì đó.
17 "Tiểu Địch là của tôi,của tôi. . . . . " nàng lập đi lập lại lời đó ọi người cũng nghe hay cách khác là cho chính bản thân mình. Cố Trường Dạ liếc nàng,tiến nên đến gần nàng vươn đôi tay mà nàng chưa hiểu mục đích của hắn là gì.