1 Con bé có cái mũi hơi hếch hếch tự tin bước vào cổng trường cấp 3 ở thành phố. Dù gì thì con bé đó cũng đã từng là hoa khôi, là ca sĩ, là con bé học cực giỏi ở.
2 Buổi lao động kết thúc khá là vui vẻ. Mọi người đã làm quen hết với nhau. Nó vui hơn khi có thêm vài người bạn gái khá dễ thương. Không ngờ nhìn bề ngoài có vẻ lạnh lùng mà bên trong họ lại rất ấm áp.
3 Ngày đầu tiên đi học hơi bị xui. Sáng sớm sương còn dày quá. Lạnh ơi là lạnh. Nó bước ra khỏi chăn với cái vẻ luyến tiếc. Chui vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân.
4 11h rồi. Huy và Dương đã về phòng của mình, chỉ còn nó và nhỏ Thư còn đang ngồi lại _ Thư này, hay là em về trước đi, cứ để anh Hoàng ở lại đây cũng được, nhìn em mệt mỏi quá.
5 Ngày hôm sau đi học thật là vui. Nó vừa nhảy chân sáo ra khỏi phòng thì đã thấy Dương ngồi hát đợi nó ở ngoài rồi. Hôm nay Dương có vẻ vui vui lạ. Nó hỏi gì cũng không nói, chỉ cười cười.
6 Tối nay. Tối của sự khởi đầu. Tối của những cảm xúc được che giấu bộc lộ. Ngày hội trường đã đến. 7h15 rồi mà nó và Huyền vẫn chưa đến. Huy, Hoàng và Dương đang nói chuyện với mấy cô gái đến làm quen.
7 Ngày hôm sau đi học thật là vui. Bạn bè vẫn không ngớt lời khen nhau về tối hôm qua. Nó vui lắm, nhưng sáng nay nó hơi mệt. Chắc tại tối quá thức khuya quá.
8 -Dương ơi! Cho tao xin một tin nhắn đi_ Huyền ngồi dưới gọi với lên _ Nè. Ngồi trong lớp không học mà nhắn tin cho anh nào?_ Dương rút điện thoại trong túi đưa cho Huyền.
9 Sáng đó, nó và anh trai mình cùng đi bộ tới trường. Nó thì vẫn cứ nhí nhảnh. Còn anh nó, người con trai tên Bảo không biết đã bao lần làm các cô gái phải chết mê chết mệt.
10 _ Khổ ghê! Tại đuổi theo thằng này mà trời mưa. Có mỗi một cái dù sao che được cho cả hai đứa. _ Nó chép miệng lắc đầu. Xông thẳng vào màn mưa, nó đi theo con đường lúc nãy về nhà Hoàng _ Cái con nhỏ này.
11 Hoàng đã nằm trong bệnh viện đựơc 3 ngày rồi. Ngày nào nó cũng vào thăm nhưng chưa lần nào Hoàng tìm được cơ hội thích hợp để nói với nó câu đó lần thứ hai.
12 Hôm sau, thứ hai đầu tuần, chào cờ, tất nhiên rồi. Mặc áo dài mệt thật. Đẹp thì có đẹp nhưng mà bất tiện quá. Nó ghét mang giày búp bê. Nó chỉ thích những đôi bata hoặc giày thể thao.
13 Tối hôm đó, Huy sang phòng nó với nụ cười tủm tỉm trông thật dễ thương. Cầm theo một cái hộp nhỏ nhỏ màu trắng xinh xinh. Cái cách Huy nâng niu cái hộp nhỏ nhỏ trên tay cũng đủ biết Huy "kưng" nó đến cỡ nào rồi.
14 Nó lơ đãng bước từng bước trên con đường quen thuộc. Đã gần một năm nó không đi trên con đường này. Nó thấy nhớ nơi này. Nó yêu cái hương quen thụôc của những buổi trưa ngồi ăn kem.
15 _ Mai, Bảo! Xuống ăn dưa con_ Tiếng mẹ nó vọng lên từ dưới nhà _ Dạ. Con xuống liền_ Hai anh em nó hét to _ Ba mẹ định Tết này về Sài Gòn. Tụi con có muốn đi theo ko?_ Ba nó nói _ Sao tự nhiên bà mẹ lại về Sài Gòn?_ Anh Bảo thắc mắc _ Uhm.
16 Thế là đã qua ba ngày Tết. Hôm nay đã là mồng 8 rồi,ngày mai nó sẽ đi học lại. Nghĩ tới học là thấy chán. Haizzz. Anh Bảo đã xuống Sài Gòn lên máy bay qua Singapore từ hôm mồng 6 cơ.
17 Ngày mai. Cái ngày mà nó phải đưa ra quyết định có nên đi hay không. Nó vẫn còn do dự. Nó biết môi trường học bên đó rất tốt. Nền giáo dục tuyệt vời, cơ sở vật chất cũng đầy đủ, điều kiện tốt hơn hẳn ở đây.
18 Buổi tổng kết đã kết thúc. Năm học lớp 10 của nó đã kết thúc. Vậy thì nó còn gì để mà lưu luyến nơi này nữa đâu. Nó đã chuẩn bị xong đồ đạc. Lát nữa, ba nó sẽ lên đón nó xuống thẳng Sài Gòn, bay sang Singapore cho chuyến du học hè.