1 Tập 01 - Tránh ra. . . - Nè. . . cô ơi coi chừng té. - Tránh ra, làm ơn. . . tránh ra. - Trời ơi. . . chuyện gì vậy không biết nữa. Những người hiếu kỳ xung quanh nhìn theo cô gái đang cố gắng len lỏi trong đám đông, với dòng nước mắt giàn giụa và tiếng hét khan thống thiết.
2 Ngồi xuống ghế, Thúy Diễm nhìn quan:- Ủa ! Hình như bàn này chưa có ai ngồi thì phải ?- Có liền. Bích Lệ quay vào trong vỗ tay, lập tực ba người đàn ông xuất hiện, họ thật đẹp trai và chững chạc.
3 Chợt đôi mi của Bích Tiên động đậy rồi mở choàng ra, đôi mắt cô traong sáng ngây thơ nhìn anh không chớp. - Tôi. . . anh. . . Cô giơ tay ôm đầu:- Ôi ! Đau quá.
4 Bảo Khanh lắc đầu:- Anh không thích ăn táo xanh đâu:Cô ngây thơ:- Vậy anh thích ăn gì, em gọi thím Năm mua cho. Đẩy cô ra đối diện với mình, anh nhìn thẳng cô, rồi liếm môi.
5 Và hầu như các cô gái, phụ nữ trong công ty đều nguyền rủa anh. Giờ đây có một điều lạ là Chí Vĩnh lại tuyển nữ vào công việc mà anh tiếp xúc hàng ngày.
6 Đừng giữ im lặng như thế ! Câu trả lời làm đau lòng tôi cũng được, cô nói đi !- Tôi mong giám đốc đừng có đùa giỡn với tôi. Tôi không phải là một con ngốc để ngòi chịu sự tán tỉnh của anh.
7 Tập 02 Thật dễ dàng, chỉcần ba ngày miệt mài vào công việc, anh đã chiếm được một nửa cảm tình của cô trợ lý xinh đẹp. Cô đã chịu vui vẻ cởi mở với anh, chịu ngồi hàng giờ cùng anh bàn công việc.
8 Tự mắng mình như thế, cô lại ngã xuống giường, nhưng lại bật dậy nhanh chóng cùng với sự quyết định, cô đã thoát ra khỏi phòng. Đẩy nhẹ cánh cửa bằng một ngón tay, Bích Tiên rón rén thò đầu vào quan sát.
9 Mắt Huyền Sang ngấn lệ :- Mày chẳng hiểu gì cả, nó là người bạn thân duy nhất thân thiết thứ hai của tao sau mày. Nó là linh hồn, là quá khứ, là kỷ niệm, là hình bóng của cha mẹ tao.
10 Tiếng gọi tha thiếc của anh làm cô bối rối. Cô yêu anh yêu nhiều lắm, nào anh có biết đâu. Con tim bé nhỏ của cô đã mềm nhũn ra rồi. Bảo Khanh tiếp tục tấn công, anh muốn cô phải tự mình thú nhận tình yêu của cô đối với anh.
11 Vậy là có người ở đây và đã ra khỏi nhà và lúc sáng. Ai vậy kìa ? Một người đàn ông ư ? Cô có quen anh ta không ? Tự nhận mình là vị hôn phu của cô nữa chứ ? Chí Vĩnh là không phải rồi, vì anh đã cùng với cô đi tới đi lui vào tuần trước mà.
12 Bật dậy cô đưa tay vuốt mặt:- Thì ra là nằm mơ. Cô đưa tay nhìn đồng hồ. Mười giờ ba mươi phút. Cô nhẹ nhàng bước xuống giường, biến nhanh vào trong.