1 Chương 1 Đồ Kiều Kiều vẫn biết mình rất đẹp. Đúng, tôi biết câu này mình đãnói qua, nhưng dựa vào yêu cầu mãnh liệt của nữ chính, tôi phải nhấnmạnh lại lần nữa! Đồ Kiều Kiều là mỹ nữ bên trong lẫn bên ngoài đều hoàn mỹ.
2 Chương 2 Muốn cùng cô qua lại lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết hay không?Đương nhiên không! Cô gái này có bệnh sao? Sao có thể đưa ra yêu cầu như vậy với một người mới gặp mặt lần đầu? Đan Thiên Tề tuy biết điều kiệncủa mình không tệ, nhưng mà cũng không tốt đến mức có thể để một ngườiđẹp như vậy mở miệng cầu hôn?Lại nói, Đồ Kiều Kiều không phải là chén trà anh muốn uống, thưởngthức mỹ nữ có thể, qua lại cũng có thể, nhưng anh không thấy cô thíchhợp để lấy về nhà làm vợ.
3 Chương 3 Tiếng chuông báo động vang lên, lần này không phải là cô quấn lấyanh. Đồ Kiều Kiều cô cũng có tự tôn, với lại cô cũng không thiếu đànông, cho dù điều kiện của anh tốt thì đã sao? Điều kiện của cô cũngkhông thua kém ai.
4 Chương 4 “Phù, cậu có anh khi nào vậy? Sao tớ lại không biết. ” Đồ Kiều Kiềunhíu mày, có chút bất mãn nhìn Đan Tiểu Phù. Cô là trưởng trấn nha,người trong trấn có bao nhiêu anh em chú bác, nhà có chuyện gì, ai mà cô không nắm rõ? Hơn nữa cô và Đan Tiểu Phù từ nhỏ lớn lên cùng nhau, côvẫn luôn nghĩ Đan Tiểu Phù là con gái một, nhưng bây giờ lại toát ra một người anh, mà người đó lại là Đan Thiên Tề! Điều này làm sao có thể?Hai người bọn họ nhìn chẳng giống nhau chút nào!“Phù, đừng nói cậu là con gái riêng nha, sau đó người anh này lạichán ghét cậu, cảm thấy cậu cướp đi ba anh ta, hận mẹ cậu phá hư giađình của anh ta, mà trước đây cậu bị ngược đãi, cuối cùng chịu không nổi cuộc sống bị ngược đãi cho nên mới cùng mẹ chuyển đến trấn nhỏ này……”“Đồ Kiều Kiều, cô đang diễn phim nhiềutập hả?” Đan Thiên Tề nghe không nổi nữa, trong đầu cô gái này có cái gì vậy? Máu chó sao?“Còn có, Đan Tiểu Phù, nhà em sao lại có quần áo đàn ông thế này?”Đan Thiên Tề quay đầu hỏi em gái, quần áo trên người anh đều ướt hết,đành phải cùng Đồ Kiều Kiều vào nhà Đan Tiểu Phù!― về phần Đồ tiểu thưvì sao không trở về nhà của mình? Bởi vì cô rất kiên trì, cô tuyệt không thể để mình chật vật như vậy trở về trấn trên.
5 Chương 5 Đan Thiên Tề đã không còn để ý anh và Đồ Kiều Kiều là quan hệ gì. Hơn một tháng nay, ngày nào bọn họ cũng gặp mặt, phần lớn là cô đếncông ty tìm anh, hai người cùng nhau dùng bữa tối, cuối cùng…… Ừ, nhấtđịnh là lên giường.
6 Chương 6 Một tháng mười ngày. Cô…… hoàn toàn không đi tìm anh. Cho nên sự rađi của anh, anh ra đi không một lời từ biệt, đối với cô mà nói hoàn toàn không có ảnh hưởng? Cho nên ngay cả một cú điện thoại cô cũng không có?Nghĩ vậy, Đan Thiên Tề không khỏi mím môi.
7 Chương 7 “Sao cô lại ở đây?” Đan Thiên Tề đứng ở cửa, nhìn cô gái đang tò mòđánh giá phòng anh, giọng điệu lạnh lùng cứng rắn có chút chán ghét bảnthân mình.
8 Chương 8 A…… Người đàn ông này muốn làm cho cô không xuống giường được sao?Đồ Kiều Kiều cảm thấy toàn thân xương cốt đều sắp gãy, thân thể đauđến động đầu ngón tay cũng không động được.
9 Chương 9 Cô gái này quả thực làm cho người ta tức đến hộc máu! Đan Thiên Tềrất muốn bóp chết cô. Cô đúng là mỗi ngày đều đi hẹn hò, anh chân trướcra cửa, cô cũng đi theo sau lưng ra ngoài, mà anh tan tầm về nhà, cônhất định vẫn chưa về.
10 Chương 10 Không liên quan? Chết tiệt không liên quan! Đan Thiên Tề hoàn toàn phát điên không khống chế được!“Chết tiệt! Không có tôi, đứa con trong bụng cô ta làm sao mà cóđược? Kết quả cô ta còn nói không liên quan gì đến tôi? Không có tôi, cô ta có thể tự tạo ra đứa con sao?”Cô gái kia nói cái quỷ gì vậy? Hơn nữa cô còn không cho anh cơ hội mở miệng, chính mình ra kết luận rồi liền tránh đi chỗ khác.
11 Chương 11 Đan Thiên Tề cũng không phải ngốc, lúc mọi chuyện chấm dứt, tỉnh táolại rồi anh liền cảm thấy mọi chuyện không thích hợp. Vì sao tiết mụccầu hôn lại tiến hành dưới đại sảnh công ty? Đồ Kiều Kiều không phảingười của T-K, người đàn ông tên A Kiệt kia lại càng không, vậy sao lạiphải nhất nhất cầu hôn dưới đại sảnh công ty anh?Anh từng nói ra nghi vấn của mình cho Phạm Sĩ Hách nghe, Phạm Sĩ Hách bỏ lại một câu rất mơ hồ!“Thiên Tề, tôi cũng thân bất do kỷ a!”Câu nói kia làm Đan Thiên Tề có chút đăm chiêu, mà bây giờ, anh đang ở trấn Hoa Đào, nhíu mày nhìn người đàn ông trước mắt.