1 Chương 1
Văn Châu như không tin vào mắt mình. Tay run run cầm tờ vé số, nó đờ đẫn dán chặt mắt vào tấm bảng ghi kết quả xổ số đặt trước cửa hiệu đại lý vé số.
2 Chương 2
Cái cách mà Văn Châu nghĩ ra hết sức lạ lùng. Lạ lùng như chính con người của nó.
Khi Quý ròm hỏi:
- Bạn nghĩ ra cách gì thế?
Văn Châu tỉnh khô:
- Đem tiền chia làm bốn.
3 Chương 3
Ngày hôm sau, Văn Châu lại lò dò đi tìm bọn Quý ròm.
- Thế nào hở Hạnh? – Vừa gặp mặt, Văn Châu đã hỏi ngay – Ba của bạn đã bày cho tụi mình cách góp tiền vào các quỹ từ thiện chưa?
- Rồi.
4 Chương 4
Quý ròm nghe Tiểu Long và nhỏ Hạnh trình bày kế hoạch giúp đỡ Đặng Đạo và Mỹ Linh bằng cặp mắt nheo nheo.
- Thế đấy! – Nó nhún vai, giọng hờn dỗi – Ai cũng có việc để làm, chỉ có thằng còm nhỏm còm nhom này là không!
Giọng điệu của Quý ròm khiến Tiểu Long cảm thấy áy náy quá chừng.
5 Chương 5
Sau vụ giúp đỡ bất thành kia, Quý ròm không còn tin vào óc nhận xét của mình nữa. Quý ròm được xưng tụng là “thần đồng toán” nhưng “thần đồng toán” lại không quen giải những “bài toán cuộc đời”.
6 Chương 6
Nghe nói mình sẽ có những tám triệu, thằng Nở và nhỏ Xảo kinh ngạc đến há hốc miệng. Mặc dù không biết đích xác tám triệu là bao nhiêu, nhưng chúng biết đó là số tiền rất lớn.
7 Chương 7
Lập một kế hoạch riêng, điều đó Văn Châu mới nghĩ ra đây thôi. Đấy là do nó bắt chước các bạn nó.
Các bạn nó đứa nào cũng tìm ra đối tượng riêng để giúp đỡ.
8 Chương 8
Hai tay đút túi, Dũng cò vừa đi vừa lẩm bẩm. Đang bực mình, nó thấy thứ gì cũng vướng mắt nên chốc chốc lại co chân đá tung các vỏ bưởi, vỏ dưa, các lon sữa rỗng trên vỉa hè.
9 Chương 9
Có thể người đàn ông không biết trước đây Dũng cò đã tậu được chiếc Max 100, rồi nó bán đi chẳng bao lâu sau đó. Nhưng ông vẫn gật gù:
- Ừ, nếu cháu giỏi nghề, cháu sẽ có tiền để mua mọi thứ cháu muốn.
10 Chương 10
Thật ra Văn Châu đã gặp người đàn ông tốt bụng đó nhiều lần, chỉ có điều nó không biết đó thôi.
Sở dĩ xảy ra tình huống trớ trêu đó bởi vì khi thuật lại câu chuyện trên với Văn Châu, Dũng cò không hề biết người đàn ông đó đã gặp ba mẹ nó trước khi gặp nó và cuộc gặp gỡ giữa ông ta với nó ở công viên Văn Lang không phải là cuộc gặp gỡ tình cờ mà đã có sự sắp đặt trước.