1 Đôi lời nhắn nhủ với các bạn đọc.
Thứ nhất: Gấu viết truyện là vì sở thích nhưng cũng tùy hứng nên ra chap không đều chỉ khi nào có hứng mới có thể viết nên một chương hay theo đúng nghĩa nên nhưng ai đã lỡ nhảy hố thì gắng sức đeo nhé!
Thứ hai: Mỗi tác phẩm đều là tâm huyết của tác giả nên làm ơn có lấy tác phẩm của người khác đi đăng thì nhớ ghi rõ tên tác giả.
2 Để chuẩn bị cho buổi liên hoan phim Hân Di đã cùng Linh Đan đi mua sắm một vài trang phục, phụ kiện rồi cùng đến chỗ nhà thiết kế riêng thử chiếc váy dạ hội mà cô sẽ mặc khi xuất hiện trên thảm đỏ.
3 " Một người quá đổi thân quen lại trở thành xa lạ, một người xa lạ bỗng hóa thân quen. "
Hân Di ngồi trong xe nhìn ra dòng đường và cảnh vật lướt qua bằng ánh mắt tĩnh lặng.
4 " Có một người tôi không muốn gặp lại vì khi gặp lại tôi sợ mình sẽ rung động thêm lần nữa. "
Ngắm mình trong gương một lần nữa, Hân Di mỉm cười một cái thật tươi lấy tinh thần, hôm nay cô nhất định phải dành được vai chính.
5 " Bạn thân à! Chỉ cần cậu luôn bên tớ sóng gió gì tớ cũng có thể vượt qua. "
Hân Di đang loay hoay dưới bếp thì có ai đó gõ cửa, cô đành tắt bếp, bỏ việc đang làm, rửa tay đi về phía cửa.
6 " Hai người bọn họ giống như những ngôi sao trên trời thoạt nhìn trông rất tỏa sáng nhưng lại rất cô đơn"
Cuối cùng chuyện gì đến thì nó vẫn cứ đến thôi.
7 Hôm sau hai cô gái rủ nhau trở về cô nhi viện, nơi mà ngày xưa cả hai gọi là nhà, nơi đó ấm áp che chở họ qua những năm tháng tuổi thơ, để có họ của ngày hôm nay.
8 Từ chap này câu chuyện sẽ nhuốm một chút màu sắc giả tưởng. Có lẽ một số bạn nghĩ nó hoang đường nên Gấu nói trước, Gấu chỉ muốn tạo một chút sáng tạo lạ trong câu chuyện của mình nên nếu thấy không thích các bạn có thể dừng lại không đọc tiếp nhé!
Chương 8: Ngược thời gian trở về nơi bắt đầu.
9 Bầu trời đang mưa rả rít bỗng tạnh hẳn. Đôi bàn tay nhỏ xíu lạnh ngắt chợt cử động rồi một tiếng ho nhẹ vang lên, nước tràn ra khỏi miệng, cô bé từ từ mở mắt.
10 - Hù!
- Ôi mạ ơi, cái chi rứa?
- Hahaha. . . .
Hai đứa quậy phá Hân Di và Hồng Nhung nhân lúc mễ đang ngồi nhặt rau thì bay từ đâu tới hù mễ một phen vì hai đứa nó biết mễ hay giật mình.
11 Trời đêm trong lành mát mẻ, văng vẳng xa xa là tiếng đọc chữ của mấy đứa trẻ.
- Sau. . trận mưa rào. . mọi vật đều sáng và tươi. Những đóa. . . râm bụt thêm.
12 - Nguyên chỉ Di bài toán này đi, mai cô Dương lại kiểm tra rồi!
Hân Di hớt hải từ đâu chạy vào phòng Đăng Nguyên lúc cậu nhóc đang ngủ trưa. Lay mãi, lay mãi cậu nhóc mới chịu ngồi dậy, đầu tóc rối bời, hai mắt lim dim, đầu cứ gật gà gật gù.
13 Vừa thấy Sơ chạy vào Hân Di đã lao đến nức nở.
- Sơ ơi sao Nguyên chưa tỉnh vậy?
- Ngoan, để sơ hỏi bác sĩ.
Dỗ dành cô bé xong Sơ vội đến bên bác sĩ.
14 - Này. . . này. . chờ mình với. . . này. . .
Hồng Nhung miệng gọi với theo hai người ngồi trên chiếc xe đạp phía trước chân thì không ngừng tăng tốc.
15 - Nhung này!
Tiếng Hân Di thầm thì trong màn đêm tĩnh mịch.
- Hả? - Hồng Nhung trả lời rất nhanh ngay sau đó.
- Cậu có tin chuyện một người biết trước được tương lai không?
Vừa dứt câu Hân Di đã nghe thấy tiếng cười, Hồng Nhung cứ cười mãi được một lúc quay sang cốc vào đầu Hân Di một cái.
16 Cả lớp võ thuật thực hiện động tác chào nhanh nhẹn với huấn luyện viên, trông thầy Quang hôm nay tươi tắn quá có lẽ vừa đi hẹn hò với người yêu về bọn nhóc ở bên dưới nghĩ vậy vì hôm trước chúng nó bắt gặp thầy chở một cô nào đó rất xinh.
17 Thế là như quyết định của thầy hiệu trưởng, Hân Di được giáo viên chủ nhiệm sắp xếp cho chuyển vào lớp 4B9, trong số 18 lớp khối 4 của trường thì lớp Hân Di được chuyển vào có thành tích học tập kém nhất nhì khối.
18 Thấm thoát hai mùa hè của năm cấp 1 cũng trôi qua, hai tuần nữa ba đứa Hân Di, Hồng NHung và Đăng Nguyên phải thi đầu vào để xét tuyển trường học cấp 2.
19 Hân Di cứ ngồi tưởng tượng vẻ mặt của đám con gái khi nhìn thấy Đăng Nguyên sẽ như thế nào. . . . vừa tưởng tượng vừa cười như điên. Hồng Nhung tắm xong vào phòng đã vỗ mạnh một phát cô bé mới thôi không cười nữa.
20
Việc học diễn ra khá suôn sẻ, thành tích của lớp tụi nhỏ luôn nằm trong top 5 toàn khối vì cô Linh không tạo sức ép buộc lớp phải học hành chăm chỉ thế này thế kia, cô chỉ cố gắng khích lệ tạo bầu không khí thoải mái nhất để tụi nhỏ phát huy hết năng lực, khả năng của mình, cũng vì thế mà tụi nhỏ rất mến cô.