1 Lệ Vy, một cô gái với vẻ ngoài mạnh mẽ, thấu hiểu sự đời như thể một người đã chay sạn với mọi nghỏ nghách đau khổ lẫn vui vẻ từ cái xã hội này. Nhưng ai biết được, bên trong con người ấy là một nội tâm sâu lắng, phức tạp, và một tâm hồn yếu đuối.
2 Ở cái đất Sài Thành này, thì vấn đề kẹt xe vào mỗi buổi sáng là một lẽ đương nhiên. Len lõi giữa phố phường nhộn nhịp làm Lệ Vy mệt nhoài, sau 15 phút cuối cùng cũng đến được trường.
3 Cố gắng nắn ra từng chữ, ngỡ là lễ phép, là biết ơn lắm, nhưng nó chứa sự uất hận đang dồn nén.
" Dạ cảm ơn thầy đã dạy bảo cho em bài học xương máu, em sẽ cố gắng tiếp thu từng câu từng chữ một, và có chết em cũng sẽ mang chúng theo, vậy em có thể về chỗ được chưa ạ" Lệ Vy nói với một khuôn mặt lạnh ngắt
cảm thấy trong câu trả lời có phần không phục, Gia Nguyên có vẻ không vui.
4 Thời gian tích tắc trôi qua, buổi học cũng nhanh chóng kết thút. Các sinh viên lần lượt ra về, Gia Nguyên bảo lớp trưởng và lớp phó ở lại, có một số công việc cần dặn dò lại để hai cán sự hôm sau triển khai lại với lớp.
5 "Alo. . tao nghe"
". . . . . "
"Địa chỉ"
". . . . . "
" Được rồi,15 phút sao có mặt"
Nghe cuộc điện thoại từ thằng bạn thân, Gia Nguyên liền vội vã thay đồ, phong cách đi chơi của anh rất khác so với hình ảnh nghiêm từ áo sơmi và quần tây, mà thay vào đó là chiếc quần jeans cùng cái áo thun trông rất bảnh bao, trẻ trung.
6 Cái tình cách đào hoa, xảo trá của Minh Vĩ hoàn toàn đối ngược với cái tính nhát gái, chín chắn của Gia Nguyên. Có thể nói, hai người họ là người đầu sông, kẻ cuối sông, tính nết một trời một vực như vậy mà tại sao có thể chơi chung, đúng là khiến người khác phải đau đầu.
7 "Thầy bỏ tay em ra coi, có gì từ từ nói, hay em lại làm gì đắc tội với thầy à?"
"Em không làm gì đắc tội với tôi cả, mà em đang hạ thấp danh dự của chính bản thân em"
Buông tay Lệ Vy ra, Gia Nguyên bắt đầu giãi mã mọi thắc mắc cũng như bung tỏa cái cơn giận trong đầu.
8 Không biết là nghe lầm hay sự thật, mà tai anh lại nghe thấy tiếng nghiến răng kén két, còn mắt thì dán chặt vào đôi tay thon dài của Lệ Vy đang uốn thành nắm đấm, nhìn rất ư là oai, anh lại lo sợ, có khi nào con bé này giận quá hóa khùng mà dùng vũ lực với anh không.
9 Khá hiểu đôi nét về tình cách của Gia Nguyên, một con người luôn lấy chất lượng công việc, cũng như quá trình thực hiện là yếu tố cần có đối với anh trong mọi lĩnh vực.
10 "Con nghe, thưa ba"
Gia Nguyên nhận cuộc gọi của ba từ Anh gọi đến
"Anh vẫn còn nhớ là có tồn tại người ba này à?"
"Kìa. . . sao ba lại nói thế, con có quên ba đâu mà nhớ hay không nhớ chứ"
"Mà cho dù anh có nhớ thì sao chứ? Anh có thèm quan tâm đến sức khỏe của hai ông bà già này đâu, hai là công việc làm ăn ở bên này ra sao đâu chứ"
" Sao ba lại nói vậy? Hằng tuần con vẫn gọi về để hỏi thăm tình hình của gia đình mà"
"Hỏi thăm ư? Anh thực hiện cái việc làm ấy cho có lệ, chứ anh nào bận tâm tụi tôi sống chết ra sao"
"Ba, có cần phải nói chuyện gai gắt thế không, thôi đến giờ rồi con còn phải đi dạy, con cúp máy đây"
"Anh mà cúp máy một cái, thì sau này anh đéo mà nhìn được cái bản mặt của hai đứa già này đấy"
Gia Nguyên suýt té ngửa với cái kiểu nói chuyện bá đạo của một người đường đường là chủ tịch của một tập đoàn có tiếng ở đất Anh, mà cũng đúng thôi, trước đây, ba anh khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, ba anh xuất thân từ dân chợ búa, có hoàn cảnh cơ nhỡ, rồi vô tình gặp mẹ anh, người con gái dịu dàng nết na, con gái của một ông chủ buôn vải giàu có khét tiếng cả một vùng đất miền tây.
11 Gia Nguyên thừa biết cái vấn đề mà ba mẹ anh chẳng ngại đường xá xa xôi để đến đây mà bàn luận với anh là việc gì, còn gì ngoài cái việc vợ vợ con con nữa chứ.
12 Giờ ra về, ông thầy còn để lên bàn của Vy một mãnh giấy nhỏ, rồi cười, một nụ cười nữa miệng với trạng thái rất ư là mỉa mai, hành động ấy rất nhanh, nên chỉ có Vy và Hà ngồi cạnh là thấy thôi.
13 "Như cũ"
"oke anh"
Bước vào bar, Vĩ vội kêu thức uống, không khí nơi đây sẽ giúp anh xóa bỏ mọi căng thẳng từ`cô em gái´
"Ồ, anh Vĩ, sao hôm nay thấy thần sắc anh kém quá vậy, có gì chia sẻ với em đi"
"BIẾN"
"Ơ, sao hôm nay anh nóng quá vậy?"
Chát.
14 Nãy giờ, anh đang ngồi yên một chỗ, im lặng, không nói gì cả. Vậy mà hai cái con người ấy nói chuyện với nhau vui vui vẻ vẻ, xem sự có mặt của anh như không khí, đúng là tức muốn ói máu mà.
15 "Thầy vẫn còn ở đây à"
"Ừ, em có thể lấy giúp thầy một chai rượu không, loại càng mạnh càng tốt"
"Uống rượu có ảnh hưởng rất xấu đến sức khỏe, vả lại, mai thầy còn có tiết mà"
"Hây, tôi đang giúp quán của cô tăng thêm doanh thu đó, đồng nghĩa cô sẽ được tăng thêm hoa hồng nữa"
"Quán này sẽ không giàu lên chỉ nhờ một chai rượu của thầy đâu"
"Coi như là thầy năn nỉ đi, nha.
16 "Ơ, sao lại có hai Lệ Vy vậy kìa, không phải đến ba lận, bốn mới đúng chứ. . . haha. . . học trò của tôi có phép biến hóa. . . haha. . . Lệ Vy là siêu nhân, siêu nhân gao.
17 5 giờ 30 sáng.
"Ơ. . . sao em lại ở trong xe thầy?, sao thầy lại ngủ trong xe?, sao hai chúng ta lại ở chung trong xe?, sao đầu thầy đau quá vậy nè?"
"Thầy nói đủ chưa?"
"Sao thế?"
"Thầy có biết khi say thầy phiền lắm không.
18 "Có chuyện gì không cậu chủ?"
"À, chị Lan, nghe nói ở quê chị còn có mẹ già đã ngoài 70, hai con nhỏ và người chồng đã bị tật một chân do tai nạn giao thông cách đây hai năm, đúng không?"
"Đúng vậy, chi phí trong gia đình phần lớn đều do một tay tôi xoay xở, chồng tôi chỉ có thể làm được những công việc lặt vặt mà thôi, nhờ cậu thương xót mà cho tôi tá túc, rồi bố thí cho gia đình tôi chén cơm này, mà cả nhà tôi mới có thể sống xót đến ngày hôm nay, tôi mang ơn cậu nhiều lắm!"
Gia Nguyên đang ngồi chéo chân trên ghế, nhấp từng ngựm cà phê và nghe chị Lan nói.
19 Không khí trong nhà Gia Nguyên hôm nay có phần khác lạ, có vẻ như anh cảm thấy ấm cúng hơn mọi khi thì phải. Những món ăn anh thưởng thức, nó không ngon bằng những món mà chị Lan nấu.
20 "Cũng biết điệu dữ hé! Áo đỏ luôn mới chịu"
"Sao hôm nay em thấy thầy lạ lắm"
"Chả có gì mà lạ cả, hai người hẹn ở đâu"
"Dạ, hình như là nhà hàng của chú ấy ớ.