1 Tôi đã đi tìm vị thần nắm giữ sự sống nhưng ngài đã đối xử với tôi vô cùng tàn nhẫn… Tôi đã dâng máu và sinh mạng của mình để nguyện cầu nhưng ngài vẫn ngoảnh mặt đi… Tôi chỉ còn lại nỗi đau đớn với sự tuyệt vọng khôn cùng và tình yêu của tôi đang rướm máu… Tôi oán trách các vị thần và không thể tha thứ cho chính bản thân mình, tôi dần trở nên lạc lối… Tôi đã khước từ sự giải thoát của một thiên thần-người sẵn lòng vì tôi mà nguyện tan biến khỏi thế gian… Cuối cùng tôi chỉ còn lại nỗi ân hận, xót xa điên cuồng giày xéo trái tim vốn đã hằn đậm muôn vàn vết thương đang rỉ máu… Nếu một ngày đột nhiên bạn-một cậu con trai đột nhiên phát hiện ra mình là một vampire-một vampire nữ thì bạn sẽ làm thế nào? Tôi-Vũ Hoàng Minh Châu, 17t, sở hữu một đôi mắt to tròn, trong veo với màu xanh của đại dương cực kì quyến rũ, làn da trắng sáng của mặt trăng, đôi môi đỏ như màu máu tươi và một vóc người nhỏ nhắn.
2 -Gì chứ? Tôi giật mình. Có phải chuyện này có liên quan tới kho hàng đó phải ko? -Đúng vậy. Gần đây đàn em của mình bị tấn công ở gần đó. Kho hàng đó bị bỏ hoang và nằm ở giữa rừng.
3 Bốp!! Bốp!!! -Huhu!!! Máu mũi chảy rồi. Một tên nhóc khóc thét lên. Nghe tiếng thét của tên nhóc, tôi mở choàng mắt. Tôi thấy một tên nhóc nước mắt, máu mũi nhòe nhoẹt.
4 Vài ngày sau Tại Hair Salon -A a a a. Mình trở thành còn gái rồi sao? Tôi nhìn mình trong gương, ko nhịn được kêu lên thảng thốt -Wow! Em thật đẹp đó.
5 Ối !! Tôi vội bụm miệng mình trốn vào một gốc cây, gần đó là Duy Phong đang đứng gần một cô gái -Cô ta đến chưa? -Chưa…nhưng sắp đến rồi. Chắc cô ta là Stakler (kẻ bám đuôi) của Duy Phong… Wow xinh quá… Xém tí nữa tôi đã bật thốt thành tiếng…Hai người lúc nãy cũng rất đẹp…Trường này sao toàn trai xinh gái đẹp ko vậy?? Tôi thầm nghĩ -Cô ta đã trể giờ hẹn lâu lắm rồi.
6 Về tới nhà(viện mồ côi) tắm rửa sạch sẽ xong xuôi, thì Trọng Quân gọi -Đại ca, bọn nó tập trung đầy đủ rồi. -Được rồi. Tới ngay đây. Tôi thở hắt ra. Ở đâu? -Bờ sông cạnh bìa rừng Đêm đó trời tối đen như mực và rất im ắng, thỉnh thoảng tiếng chim ăn đêm rúc từng hồi thê lương.
7 Ko biết từ lúc nào mà 2 tên đó đã tiến đến gần chúng tôi, ko phát ra một tiếng động dù nhỏ nhất, như lướt trên mặt đất vậy -Cút đi. Nơi này là địa phận của tụi tao.
8 -Chúng ta ko phải là đối thủ của Gia Huy đâu. Tên tóc đen hét lên. Tạo thành thế gọng kìm rồi tấn công đi!!! -Tao đang sẵn sàng đón tiếp tụi bây đây.
9 Phập!!! Á á á a!!!! Hàm răng nanh của Gia Huy cắn ngập vào cổ tôi, cái miệng với hàm răng sắc nhọn đang phả những hơi thở nồng nặc tanh tưởi và nút ừng ực từng dòng máu nóng trong cơ thể tôi với thái độ cực kỳ khoái trá của một con quỷ say mồi.
10 Gia Huy giương đôi mắt màu tím lạnh lẽo nhìn vào thân xác đang nằm gục dưới đất kia, ánh mắt lóe lên nhiều tia sáng khác lạ rồi từ từ biến mất hết. Cúi xuống bế thân người ấy lên rồi nhìn vào những người còn lại -Các ngươi hãy quên hết chuyện hôm nay đi.
11 Tôi vội vã ngẩng mặt lên, người đó mang một vẻ đẹp cực kì cao ngạo với mái tóc đỏ rực và đôi mắt màu huyết dụ đầy quỷ dị. Nếu so sánh với Gia Huy thì hai người này trái nhau như bầu trời với vực thẳm.
12 Mặt đất dưới chân Nhật Huy như nghiêng ngả. Mắt cậu hoa lên. Cậu khom người xuống, móng tay bấu chặt vào đùi cố giữ cho bản thân tỉnh táo, đôi mắt vẫn mở to đầy hoảng loạn.
13 -Duy Phong!!!! Tôi hét thật to khi vừa thấy bóng dáng cậu ấy ở phía trước Duy Phong giật mình quay phắt người lại (chắc tại tiếng oanh vàng thỏ thẻ của tôi đấy), sựng người nhìn tôi -Cậu biết tớ đúng ko? Tôi chạy nhanh đến cậu ấy, dồn dập hỏi, tôi nghe rõ tiếng trái tim mình đập nhanh như muốn rơi ra -Cậu…cậu là ai vậy? Duy Phong nhìn tôi bối rối -Tớ…tớ là Minh Châu đây.
14 Nhìn mình lần cuối cùng trong gương, tóc dài phủ mắt, chụp lên đôi mắt là cặp kính nôbita to sù sụ che kín gần nửa khuôn mặt, tôi cau có quay sang Quốc Bảo -Tại sao tôi phải đi học với bộ dạng này? -Nếu cậu ko muốn trở thành vợ ngài Nhật Huy thì phải cải trang thành nam sinh thôi -Tất nhiên là tôi ko muốn.
15 Reng!!!! Reng!!!!! Chuông báo nghĩ giữa giờ vang lên, tôi cúi gằm mặt đi ra ngoài, đâu đó trong lớp vẫn còn tiếng cười khúc khích, màn xuất hiện của tôi ấn tượng quá mà =.
16 - Oa,đây là căn tin đó hả?? Sao nó rộng kinh khủng vậy??? tôi bật thốt lên Bên trong hàng trăm hàng nghìn con người đang tụ tập chuyện trò ăn uống rôm rả, những món ăn sang trọng đủ loại tràn ngập khắp nơi khiến tôi nhìn mà ứa nước miếng.
17 Minh Châu lao đi một thoáng đã đến được nơi phát ra mùi máu. Tay người đó bị một con dao bạc xuyên qua, máu từ đó không ngừng chảy ra thành dòng uốn éo quấn lấy cánh tay khiến nó trở nên đỏ rực.
18 Tôi trợn tròng mắt to như hai cái chén, miệng mở lớn hết cỡ, méo xẹo. Sau năm phút hoàn toàn bất động, tôi hét lên: – Đùa sao? Dường như không quá bất ngờ với phản ứng của tôi, Quốc Bảo khẽ lên tiếng: – Nếu ngài Gia Huy không tự cắt tay mình lôi kéo cậu đến có lẽ cậu đã hút máu ngài Nhật Huy rồi.
19 Nhật Huy ngáp thật dài, cậu mệt và buồn ngủ. Cả đêm qua cậu thao thức mà chính cậu cũng chẳng biết lí do tại sao, có điều gì đó xáo động nơi ngực. Nhật Huy lắc đầu, cố không cho bản thân mất tỉnh táo, cậu nghĩ chắc cậu nên khám bác sĩ là vừa.
20 Muỗng nĩa trên tay tôi rớt xuống bàn kêu leng keng, tôi xoay người vội về phía sau, đến mức cái ghế cũng lắc lư theo, suýt bật gọng. – Duy Phong! – Cả tôi và Bảo Nghi đồng thanh hét lên.