1 Ánh nắng xế chiều thật đẹp, chẳng hề nóng bức, bởi ngôi trường nằm lọt thỏm trong những tán cây cao lớn, màu xanh mát rượi phủ kín cả mái trường. Kiến trúc của trường Thừa Nguyên thật hoàn mỹ, những dãy phòng được sơn màu trắng nằm sát hai bên đường.
2 Tôi đang suy nghĩ, chợt nghe Bảo Nhi kéo áo tôi gào lớn: “Y Nghiên, Y Nghiên, đang nghĩ gì vậy? Triết Dân lên sân khấu rồi kìa!”. Ôi chao, suýt nữa hỏng việc lớn rồi! Cả hội trường đều nhốn nháo.
3 Sau đại hội thể thao trong trường, mọi chuyện vẫn trôi qua bình thường, nhưng từ khi tôi được Triết Dân cổ vũ, tôi có thể cảm nhận được sự ghen tỵ của Ái Sa, cô ta bắt đầu kiếm chuyện để gây sự với tôi và Bảo Nhi.
4 Chị Phác Tuệ luôn bảo với tôi, đối với hạng người như thế thì không nên mềm lòng, thái độ lúc nào cũng phải cứng rắn. Đừng để cậu ta thấy em là đứa con gái dễ dãi, trước khi chưa hiểu bộ mặt thật của cậu ta thì không để mình rung động bởi những lời ngon tiếng ngọt đó, cần phải biết từ chối không khoan nhượng.
5 Chiều nay tôi phải đến xem Bùi Kỷ Trung đánh bóng rổ. Hôm qua cậu ta đã giúp tôi, đương nhiên tôi phải giữ lời, hơn nữa chỉ là xem một trận bóng rổ thôi mà?Không có gì khó cả, chỉ cần ngồi xem họ đánh bóng là được.
6 Tuy bị Bùi Kỷ Trung cản tay cản chân, nhưng cuối cùng Rain cũng xuất hiện!Khi đó, khán giả như nổi điên lên. Tôi thật thích anh ấy! Một chàng trai vừa thổi nến sinh nhật tuổi hai mươi ba mà nở nụ cười thật quyến rũ, ở anh như tỏa ra một vòng hào quang sáng chói, lại còn đôi mắt mí lót nhò khiến người ta nhìn qua thật khó có thể quên.
7 “Thế nào? Đồng ý không? Nếu không trả lời, đến khi vào lớp rồi, tôi sẽ không cho cậu cơ hội đâu. Nhưng nếu đồng ý, tôi sẽ xóa những tấm hình này trước mặt cậu.
8 Gần đây việc học hành quá bận rộn, tôi không có thời gian gặp chị Phác Tuệ. Hôm sau khi tan học, tôi lên mạng, và thấy chị Phác Tuệ gởi tin nhắn cho tôi.
9 Thế là tôi chẳng có cơ hội phản bác, đã bị Bùi Kỷ Trung đẩy lên xe. Vừa bước vào nhà, Bùi Kỷ Trung đã lôi tôi đến trước cửa sổ, chỉ bãi cỏ bên ngoài rồi nói: “Tóc xoăn, từ nay về sau em sẽ là bạn gái chính thức của tôi, em hãy chăm sóc bãi cỏ ngoài kia, em cũng là người phải lo việc vệ sinh toàn bộ căn nhà này, còn nữa, em phải nấu cơm tối, có nghĩa là tan học, em phải đến nhà tôi.
10 Khi tỉnh dậy, tôi nghe mùi thuốc sát trùng. Cố gắng lắm mới mở mắt ra. Tôi thấy mình đang nằm trên giường bệnh viện. “Y Nghiên, con tỉnh rồi, con làm bố mẹ lo quá.