1 ý quên, những phần nào trong [. . ] là suy nghĩ của nhân vật chính là Tuyết nha “ÁÁÁÁHHHHHH” Tiếng hét thất thanh vang vọng cả khu phố nhỏ trong một đêm tháng 12 lạnh lẽo.
2 -Ly này, tao không biết tại sao chỉ có toàn mấy cha lớp 9 theo tao vậy??? – Nó quay qua hỏi Ly khi đang dọn dẹp bàn ăn. Chỗ 2 đứa làm thêm là 1 nhà hàng sang trọng.
3 -Thưa ba con đi học. – Nó chào mặc dù nó biết ông già kia vẫn đang say khước ở trên giường. – 6h15, qua bên kia đánh thức con Ly thế nào cũng là 6h30 nữa cho coi, haiz… Hít 1 hơi thật sâu, nó bước ra đường.
4 Chiếc xe dừng lại tại nhà nó. -Vậy bye nha, mai mình lại đến! – Nhật cho nó xuống rồi đi mất. Nó đứng lặng 1 hồi, cố gắng sắp xếp tất cả mớ sự kiện hỗn độn trong đầu nó.
5 -Tuyết! Tiểu Tuyết! – Nó vừa bước xuống xe thì nghe Nam Phong gọi nó. [Á, quên mất thằng Phong. Chuyện hôm qua làm mình đau đầu cái quên luôn vụ nó tỏ tình rồi, giờ chả suy nghĩ gì được] -Vậy mình đi nha, hẹn chiều gặp.
6 Nó thấy biển. Hoàng hôn. Mặt trời có màu đỏ, nhuộm luôn cả đại dương bằng màu đỏ dịu dàng. Khung cảnh thật sự rất lãng mạn, cứ như thể cảnh tượng này chỉ dành riêng cho những cặp yêu nhau vậy.
7 -Uhm…Tuyết chịu làm bạn gái tớ nha! – Khuôn mặt Anh Nhật tỉnh bơ. -HẢ!!!??? CÁI GÌ CƠ??? -Ê này, bạn đừng hiểu lầm, nói thật tớ có hôn thê rồi, tại tớ không thích cô ta thôi, nên tớ cần 1 người bạn gái để chứng tỏ và để cô ấy bỏ cuộc.
8 Chap 5 Rầm. Con Ly đập bàn nó. -Nhỏ kia, sao hôm qua trốn việc hả? – Cái gương mặt giận dữ của nhỏ đúng là có 1 0 2. -À, tại hôm qua có chút việc gấp nên phải nghỉ.
9 Nó lao ra khỏi phòng. [Trời ạ, nhà thì bự mà có mỗi 1 cái cầu thang là sao?] Rầm. Nó tông phải ai đó. -A, cho tôi xin lỗi. – Nó cuối đầu rồi chạy tiếp.
10 -Ồ, em là cô bé hồi chiều. Xin lỗi vì làm em sợ nha. – Sau cái giây phút rùng rợn ấy, 2 người ra ngoài ngồi. – Vậy ra em là người mà cậu Anh Nhật dẫn vào trường.
11 Sáng, nó bị đánh thức bởi cái tiếng ring ring của cái điện thoại. -Alô? – Nó trả lời bằng giọng uể oải. -Tuyết hả? Tớ, Anh Nhật đây. Mới ngủ dậy à, xuống đi, tớ mang xe đạp tới cho bạn nè.
12 Nó ngồi trong nhà ăn nghe Vũ Thanh tám mấy chuyện trên trời dưới đất về tuổi thô của Thanh và Nhật, tới chiều thì Nhật bảo có việc nên phải về, còn Thanh thì lên phòng ngủ.
13 BỐP!!! Anh Nhật lãnh đủ 1 cái bạt tay vô mặt. -Đồ đáng ghét. Sao bảo anh tới đón mà không tới thế hả? – Tiếng la hét chói tai đó là của nhỏ Bạch Ngân.
14 Nhật đi lại rồi bất chợt nắm tay nó, làm nó giật mình. Cả trường bắt đầu xì xầm bàn tán. “Cái gì??? Con nhỏ đó là bạn gái của Nhật ư??” , “Vậy còn Bạch Ngân đâu rồi?” , “Đúng là ăn gan báo, dám thách thức hôn thê của Anh Nhật cơ đấy.
15 -Tiểu Tuyết ơiii! – Con nhỏ ngồi kế bên nó õng ẹo. -Huh? Gì vậy? – Nó đang chú tâm vào cuốn từ điển tiếng Anh. Nó ngồi như vậy suốt giờ chuyển tiết, cố gắng học thuộc mớ từ vựng.
16 -Chào buổi sáng. – Anh Nhật cười. -Chào buổi sáng. – Nó đang uống nước nên không để ý ai chào, khi nghe cái giọng quen quen thì… Phụttttt!!! Bao nhiêu nước trong mồm nó bay ra hết.
17 -Huh?? Cái gì đây? – Nó ngẩn người khi Nhật chìa cho nó 1 tấm thiệp. -Ngày mai là sinh nhật Bạch Ngân. Mặc đẹp vào nhé. –Nhật nói kèm 1 nụ cười. Nó quay lại lên phòng, vừa đi vừa mở tấp thiệp.
18 Khuôn viên trường được trang trí rất lộng lẫy, có cả 1 dãy bàn dài với đủ loại thức ăn sang trọng. Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn lấp lánh làm cho khung cảnh y như 1 khu vườn cổ tích.
19 Nó đi qua đi lại trước cánh cổng to lớn, loay hoay tìm 1 cái chuông cửa. [Đúng là không thể nào nhầm nhà được, mà cái này chắc cũng chả phải nhà mà là 1 cái tòa lâu đài thì đúng hơn.
20 Nó với Ly đang bước vào trường thì…Bộp. Bộp. Bộp. 1 trận mưa banh bay thẳng vô nó, bóng rổ, bóng đá, bóng bàn,…bao nhiêu loại đều được chọi vào nó, con Ly bị dính vài quả nhưng chủ yếu là nó bị ăn đòn nhiều nhất.