1 1
"RẦM!"
Cánh cửa văn phòng CLB sách bị một lực thô bạo đạp bật ra. Ngay sau đó một cậu trai có khuôn mặt cực handsome hoa hoa lệ lệ xuất hiện, giọng nói phóng khoáng dễ nghe:
- Tú Anh-chan!
Cô gái đang ngồi trong phòng đọc sách một mình khẽ liếc hot boy của trường một cái trên mặt cũng không có biểu cảm gì, chỉ nhàn nhạt nói mấy chữ:
- Nhớ đền cửa!
- Rồi rồi! Dù sao cũng không phải lần đầu tiên tôi tông cửa vào phòng này!
Vũ Đức - tên đầy đủ là Vũ Hoàng Minh Đức - Hoàng tử trong mơ của phân nửa nữ sinh trường cấp 3 Thanh Vỹ.
2 2
Festival Cosplay.
- A! Tú Anh-chan! Không được uống như thế, trôi mất son đó!
Vũ Đức vội vàng cướp lon nước ngọt mà Tú Anh đang định kê lên môi uống, hung hăng trừng cô một cái rồi lấy ống hút cắm vào lon nước xong mới trả cho cô.
3 3
- Anh Vũ Đức!
Một cô gái xinh xắn cười tươi rói từ xa chạy tới khoác tay Vũ Đức thân mật. Vũ Đức cũng cười cười:
- Chào buổi sáng, Hồng An.
- Hôm qua anh đi đâu cả ngày mà không đi chơi cùng em?
Hồng An là bạn gái hiện thời của Vũ Đức, xinh xắn đáng yêu, học dưới cậu một lớp.
4
4
Hiệu sách_ 3. 15 pm.
Tú Anh kiễng chân cố với lấy một quyển sách trên tầng cao nhất. Sao lại phải để cao như vậy? Nếu cô cao thêm 5 cm nữa là được rồi?!
Ngay khi Tú Anh vừa có ý định đi tìm người giúp thì tay cô cầm được quyển sách.
5
5
Vũ Đức lon ton theo sau Tú Anh. Bố mẹ Tú Anh hôm nay được nghỉ nên đều ở nhà. Không khí thực hòa hợp.
- Về rồi à các con? - Tú ba tay đang cầm tờ báo, ngẩng đầu nhìn hai người trìu mến.
6
6
Sân thượng giảng đường.
Vũ Đức buông Tú Anh ra, nhìn cô hằm hè:
- Cậu không tức giận gì hết à?
Tú Anh chỉnh lại cổ áo nhăn nhúm, nhạt nhẽo hỏi lại:
- Tại sao phải tức giận?
- Bọn kia đem chuyện của cậu ra bàn tán như một đề tài nóng hổi nhất của ngày hôm nay.
7
7
Hôm nay, mọi người vẫn tiếp tục đem chuyện của Băng nữ ra bàn tán. Cứ kiểu này không sớm thì muộn Tú Anh cũng bị kì thị thôi.
Ở một lớp nào đó, trên một khuôn mặt dễ thương nào đó, đang nở một nụ cười rất ư là đắc ý.
8 8
Vũ Đức gác cằm lên đầu con gấu bông to bứ bừ chiếm hai phần ba giường của Tú Anh mà cậu mang sang sáng nay, hai tay hai chân quặp lấy nó. Xị mặt:
- Đi ăn cùng người mới gặp có hai lần thôi à?
Tay đang lấy quần áo của Tú Anh dừng giây lát rồi lại tiếp tục.
9 9
Ngày thứ ba Tú Anh mất tích.
Vũ Đức ghì chặt chiếc Iphone đắt tiền của mình, lo lắng gọi cho Tú Anh lần thứ e-nờ.
Tại sao lại không liên lạc được? Rốt cuộc là Tú Anh bị cái gì? Đã là ngày thứ ba cô không về nhà cũng không gọi cho cậu một cuộc điện thoại nào.
10
10
Mưa. . . lạnh và buốt. . .
Trong phòng khách xa hoa sang trọng, nhiệt độ từng chút một tăng lên.
Trần Quân đưa tay mơn trớn làn da nhạy cảm của Tú Anh.
11
11
Rung động…
Run rẩy…
Ngây ngô…
Thực ra… đá bào + siro… rất ngon đấy!
***
Vũ Đức ngồi khoanh chân trên ghế sofa, chống tay vào cổ chân, đôi mắt hấp háy vui nhìn theo từng hành động của Tú Anh, không bỏ qua dù chỉ một cái chớp mắt nhíu mày.
12
12
Hôm nay Tú Anh ôm theo một thùng các-tông nhỏ bên trong có một con mèo tam thể khá dễ thương mà cô nhặt được ở gần công viên về nhà. Và mặc cho tên bệnh nhân Vũ Đức có kêu gào phản đối như thế nào thì cô vẫn quyết định nuôi nó.
13
13
Người ta nói…
Sử quân tử nghĩa là người quân tử không ra làm quan…
Song,
Không hẳn là ẩn sĩ…
***
Nắng. Lung linh óng ánh chiếu xuống nhân gian.
14
14
Hôm nay là chủ nhật, Lâm Nam lại tới làm gia sư cho Tú Anh. Vũ Đức ấm ức ngồi phía xa vừa chiến tranh với Tam Khả vừa nhìn hai người kia, canh chừng.
15
15
Tú Anh đau đớn gục xuống. Khang Phương đỡ lấy cơ thể cô, dịu dàng hôn lên má cô. Tính cách lạnh lùng, làn da cũng thanh lãnh như vậy, thật khiến người ta yêu thích.
16
16
Không gian bất chợt đông cứng. Câu trả lời của Phan Nguyên khiến cả bar im bặt. Ngay đến Khang Phương cũng kinh ngạc trân trân nhìn anh.
- Chính là cái lúc Tú Anh, cô bé 14 tuổi lạnh lùng đó đứng cũng không đủ sức vẫn cố chấp bảo hộ cậu sau lưng.
17 17
Thật ra là ngày đó cũng không nghĩ nhiều thứ như thế.
Chỉ đơn giản thấy hoa Sử Quân Tử rất giống anh…
***
“Bốp!”
- Tao sẽ giết mày!
Vũ Đức túm cổ áo Phan Nguyên tung một đấm trời giáng.