1 Mình biết lời văn của mình không được hay lắm. Nhiều chỗ như dở hơi.
Mình cũng biết điều đấy. Nên các bạn có thể góp ý chỗ nào đấy chưa ổn. Mình sẽ sửa.
2 Ta là Ngọc Nhi - 1 cô nhi a.
Xinh sao? Bình thường. Dáng người cũng bình thường. Gia cảnh cực kỳ cực kỳ bình thường.
Nên. . . .
Sống 25 năm trên cõi đời này rồi cũng không có một mảnh tình vắt vai.
3 Nếu là đúng thì. . .
Hiện tại, ta xuyên thành nữ phụ Trần Y Trân. Còn mẹ nàng là Tạ phương
Ông trời thật bất công, đã cho ta xuyên qua sống tiếp sao không xuyên vào nữ chính luôn đi chứ.
4 Đang cười thầm, bỗng nhiên cửa mở ra, là ba mẹ a.
Ba mẹ hiểu tính cách con cái nhất. Không biết 2 người có phát hiện ra đây không phải là con gái họ không?
Đầu tiên qua mắt được ba mẹ đã rồi tính tiếp
- con gái, lại đây cho ba ôm nào.
5 À mà lo nghĩ nhiều thứ quá, ta còn quên mất chưa xem hình dạng của mình tròn méo ra sao T0T
- Tiểu Y. Nghĩ gì vậy? Mau ăn đi kẻo nguội.
- dạ. Mà mẹ ăn chưa vậy?
- ta ăn rồi.
6 Lại một buổi sáng bắt đầu, ánh nắng sáng dịu xuyên qua cửa sổ chiếu lên khuôn mặt hoàn mỹ của mỹ nhân đang ngủ.
Mỹ nhân xoay người lại, kéo chăn lên chùm đầu để tránh đi ánh sáng đó, miệng nhỏ cất lên 1 tiếng trong trẻo rất nhỏ:
- CMN, sáng quá làm ta tỉnh cả ngủ
(Vỡ mộng :v)
- còn có tiếng lạch cạch.
7 Chết tiệt. Con boss này làm ta chết 2 lần rồi. Phải về bang kêu cứu thôi T0T
Nữ phụ cũng không sao: cứu ta cứu ta. .
Ta là trai thẳng: người làm sao?
Nữ phụ cũng không sao: còn mỗi người onl thôi sao? Đi thôi.
8 Cuối cùng thì. Ngày đi học cũng tới. Trường của Y Trân là 1 trường tư toàn tiểu thư công tử đua đòi, không chú tâm học tập.
Nên ta xin ba mẹ cho đi học ở trường công hàng đầu.
9 Ôi cái cảnh tượng. Cả lớp không khác gì cái chợ vỡ ấy T0T
Ô nhiễm tiếng ồn trần trọng
Vài người một nhóm. Nhóm thì buôn chuyện. Nhóm thì chơi game.
10 Căng tin trường cũng thật rộng. Nhóm ta gồm gần hết đống con gái trong lớp thì phải. Có. . . 1. 2. 3. 4. . . 8 bạn.
Vậy là lớp ta chỉ có 10/36 người là con gái thôi sao?
- ngồi đây đi.
11 *Đây là lời của nam chính. Nam chính 1 chính thức lên sàn :)) *vỗ tay vỗ tay*
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
12 Kỳ thực. Ta cũng không hiểu làm sao ta lại chạy đi a.
Chỉ là từ trước đến giờ ta đều tự nhủ phải tránh xa nam chủ. Ai ngờ đâu lại phản xạ thái quá như vậy ToT
Mà thôi kệ đi.
13 Ta tung tăng ra khỏi quán, đi được 1 đoạn mới nhớ ra : mình chưa gọi tài xế Trương đến đón mà đã đi rồi a.
Lúc đó. Ngay trước mặt ta là. . . trạm xe buýt.
14 Ân. Chào mọi người. Truyện thì mới bắt đầu nhưng ta đã nghĩ đến cái kết. Ta quyết định đoạn kết có ngược 1 chút a. Cho nó gay cấn.
Với lại. Thực sự ta học rất bận.
15 - Đến rồi. Xuống xe thôi. Anh cần đi đến nhà ai vậy?
- tôi. . . .
Reng reng reng. . . .
Hắn chưa nói hết, điện thoại của ta đã reo lên a. Thôi kệ đi.
16 Chắc vì quá háo hức. Nên 7h ta đã mò dậy. Đánh răng. Rửa mặt. Thay quần áo. Mặc một bộ đồ năng động 1 chút: áo phông đen; quần bò trắng và giày thể thao đen.
17 chương 15: Cuối cùng thì câu chuyện cũng bắt đầu rồi - nữ chính đã xuất hiện.
. . . . . . . . . . .
- aaaaa. . . . .
Ta vội đẩy hắn ra. Chạy lại lấp đằng sau Y Ngôn.
18 - Tiểu Y. Tiểu y. Người sao vậy?
- a. Không có a. Rất vui được gặp người.
Thôi kệ a. Quen nàng thì nghĩa là có thêm bạn mới a. Chỉ cần ta ko ghen ghét làm hại nàng là được không phải sao?
- Nhưng đông thế này ta làm sao chơi bây giờ T0T
- Vẻ mặt người có cần như thế không.
19
Trên tàu lượn siêu tốc xuống, 4 người chúng ta chia thành 2 cảnh tượng.
Bên ta thì:
- Vui quá đi a. Lâu lắm rồi ta mới được chơi lại trò này a.
20 Bởi vì có nhiều chỗ xưng hô còn chưa hợp lý. Nên ta sẽ đổi cách xưng hô của các nhân vật nhé:
- Ta- người: chỉ còn Tiểu Y giữ cách xưng hô này. Và Y Ngôn cũng xưng vs Tiểu Y là Ta- người ( vì ko chịu gọi là chị ) :v
- còn lại sẽ là anh - em - cô - tôi - hắn.