1 Từng tia nắng ít ỏi của mùa đông lạnh giá soi dọi xuống khắp ngả đường, nhưng cũng không thể giảm bớt đi cái lạnh của mùa đông miền bắc.
2 Nản quá đuổi theo không kịp em nó tôi đành bỏ cuộc, thất thểu đi về lớp mặt cúi gằm trả dám ngẩng mặt lên. Bản mặt tôi lúc này như bánh đa ngâm ý mấy thím.
3 Sau tiếng quát của tôi. Chúng nó đều quay mặt lại nhìn tôi có tổng cộng 4 thằng. Thì hết thảy 3 thằng tôi không biết là ai, duy nhất 1 thằng trong số đó tôi nhận ra đó là thằng Khang.
4 haiz không làm gì được nó tôi cũng nản luôn, lằm dài ra bàn trả thèm ngẩng đầu lên, tôi thiu thiu vào giấc ngủ. Tiếng trống vào lớp vang khắp sân trường, còn tôi đang phê ngủ cũng trả thèm truy bài, tôi cứ lằm vậy cho tới khi cô giáo bước vào lớp tiết học đầu tiên Môn Toán, miệng tôi ngoác ra ngáp ngắn ngáp dài.
5 Tôi cùng thằng Muỗm đi về lớp, trong im lặng không ai nói gì thêm, mấy tiết tiếp theo cũng trả có gì, tiếng trống hết giờ học vang lên, học sinh trong lớp thi nhau chạy ra khỏi lớp, tôi là người ra khỏi lớp cuối cùng.
6 Một ngày mới bắt đầu, miệng tôi ngáp ngắn ngáp dài đớp đớp không khí buổi sáng sớm. Ngồi dậy gập chiếu lại mang đi cất, mắt nhắm mắt mở tôi đá đầu thằng em trai tôi dậy để chỉnh bị đi học.
7 Ra tới phía sau trường, nhìn mặt thằng nào thằng lấy cũng có vẻ nghiẻm trọng, riêng thằng Muỗm thì mặt nó tỉnh như ruồi luôn. -Có chuyện gì mà vừa mới ra chơi đã lôi tao ra đây là sao.
8 chương 8:Tôi chạy vội vào trong nhà, và không thể tưởng tượng rằng ngôi nhà nó lại tan hoang như vậy kính bàn bể nát rơi tung tóe khắp sàn nhà, bát đũa văng tứ tung khắp nhà.
9 Tôi chạy vội vào trong nhà, và không thể tưởng tượng rằng ngôi nhà nó lại tan hoang như vậy kính bàn bể nát rơi tung tóe khắp sàn nhà, bát đũa văng tứ tung khắp nhà.
10 Tôi như thằng mất hồn đạp xe mà trả để ý gì tới đường, và rồi sự thẫn thờ đó của tôi khiến tôi đâm ngay vào đám học sinh đang đạp xe ngược chiều với tôi.
11 Nắng bắt đầu nhô lên phía chân trời xa, vài tia nắng nhỏ soi dọi vào mắt tôi khiến tôi tỉnh giấc. Vươn vai 1 cái, nhìn ngó xung quanh tôi chợt nhận ra 1 điều, @@ cả đêm qua tôi không vào nhà ngủ mà ngủ trên lóc nhà, Mẹ tôi mà biết chắc tôi chết với mẹ tôi quá.
12 =. = thôi xong lần này thì xong rồi. Khóc không ra nước mắt rồi, sao cái số tôi nó lại đen như thế này, tôi chán nản đứng dậy mặt cúi gằm. -Dạ là em ạ.
13 Khi đó Anh buông tay Em đã khóc rất nhiều Anh biết. Em sẽ tổn thương Lòng anh nhói đau. Xin em. Đừng buồn vì anh nữa tiếng mưa bên thềm Nước mắt rơi trong đêm chỉ biết lặng nhìn Anh không dám bước tới Anh xin lỗi.
14 Em vào lấy hộp cơm đi ra, còn tôi thì chỉ biết cắm cúi vào bức tranh trước mặt mình. -Hj mình về đây, à mà này tranh bạn vẽ đẹp lắm. Em quay mặt đi về phía cổng, còn tôi chỉ biết ngoái đầu nhìn em đi khuất sau cánh cổng nhà tôi, chợt tôi tự hỏi tại sao em đối sử tốt với như vậy.
15 Tôi ngoảnh mặt lại thì nhìn thấy thằng Muỗm, nó đứng trước cửa nhìn tôi cười đểu. -Cái đệt mày nói ai đã yếu còn thích ra gió vậy tao giết mày giờ. . .
16 Sáng hôm sau. Tôi tới lớp với đôi mắt thâm quầng vì thức khuya, đầu tóc thì bù rù lên vì sáng ra tôi cũng không có chải đầu, vội vội vàng vàng phi con ngựa sắt tới lớp.
17 2 bên đang định lao vào nhau làm 1 trận đánh nhau, thế nhưng vừa lúc đó ông bảo vệ đứng ở phía sau chúng tôi quát. -Chúng mày định đánh nhau hả có dừng lại không.
18 -Hạ Linh này ình hỏi xe đạp của mình sao bạn biết mình để ở đâu, và sao bạn lại lấy giúp mình. Tôi gãi gãi đầu nhìn Hạ Linh, Hạ Linh mỉm cười nhìn tôi rồi ghé vào tai tôi thì thầm.
19 Hạ Linh đuổi theo phía sau tôi, tôi dừng lại bên cạnh hồ dựng chân trống xe xuống. Hạ Linh đứng cạnh tôi dơ ly kem ra trước mặt tôi. -Nè Việt ăn đi. Tôi cầm hộp kem nhìn nó lắc đầu rồi đặt nó vào lồng xe đạp.
20 Mùa đông. 3 năm sau. Tháng 12. Lạnh đó là từ đầu tiên bất cứ ai đến miền bắc hay nghĩ tới miền bắc, những ngày đông những chiếc lá khô rơi khắp sân trường vào buổi sáng sớm.