1 Buổi sáng ấm áp tại thành phố Bắc Kinh. Những tia nắng tinh nghịch chiếu rọi trên những tòa nhà cao tầng làm sáng bừng cả một khoảng trời.
Bầu trời trong xanh, gió thổi nhẹ.
2 Chung cư Tịnh Na
Đổng Ngạc Ngạc bê thùng đồ vào thang máy, nhấn nút lên tầng 10.
Aisssss thật là khổ quá đi.
Ting. . .
Thang máy kêu lên một tiếng, cửa bật mở ra.
3 Buổi sáng tại chung cư Tịnh Na
Người nào đó vẫn đang ngủ say giấc mặc cho cái đồng hồ reng lên inh ỏi.
Đổng Ngạc Ngạc tay chân loạn xạ, chăn đạp tứ tung.
4 Đổng Ngạc Ngạc vừa đi vừa hóng gió. Cô không hay biết rằng có một chiếc mô tô đang chạy tới với tốc độ xé gió. Lăng Tư Duệ tập trung lái xe, đôi mắt báo săn nheo lại khi nhìn thấy Đổng Ngạc Ngạc nghênh ngang giữa đường.
5 - Tử Hạ. . . mau đến cứu mình.
- Ngạc Ngạc, cậu đang ở đâu. Có chuyện gì vậy?
- Ô. . . ô. . . ô. . . hình như là ở đường số 3, Thiểm Tây, gần nhà hàng Temasu.
6 - Vâng. . . Tôi đồng ý.
- OK. Vậy từ ngày mai cô bắt đầu làm việc. Công việc của cô là đi quảng cáo sản phẩm ở nhiều nơi.
Gì chứ? Cái đó chẳng khác nào là tiếp thị hàng hóa.
7 Sau khi ăn xong, Đổng Ngạc Ngạc thỏa mãn ôm cái bụng tròn trịa của mình.
- Thật là no quá đi.
- Nói đi.
- Tôi vẫn chưa xong mà. Còn phải ăn tráng miệng nữa.
8 Lực nắm của hắn quá mạnh khiến Đổng Ngạc Ngạc nhăn mày :
- A. . . đau. . . đau. . . đại ca à. Anh nhẹ tay một chút được không?
Lăng Tư Duệ hất tay cô ra, lạnh giọng :
- Biến đi nếu không muốn chết?
- Này.
9 - Anh. . . . anh. . . . mau. . . buông. . . .
Đổng Ngạc Ngạc dẫy dụa muốn thoát ra khỏi hắn. Nhưng đôi tay rắn chắc của hắn cứ kẹp chặt cô lại.
Lăng Tư Duệ nhìn cô như con mèo nhỏ xù lông, đáy mắt tỏ ra vài tia thích thú :
- Cô muốn tôi đối với cô như nào?
- Lăng Tư Duệ, tên atula đáng chết.
10 - Aizzzz tóm lại mình không quan tâm. Mình chỉ muốn lấy lại được điện thoại thôi.
- Thôi được rồi. Cậu đừng xị mặt nữa. Cùng mình đi mua đồ nấu bữa tối nào.
11 Đổng Ngạc Ngạc chạy như bay vào công ty. May mà vẫn còn kịp giờ.
Cô đi đến phòng quảng cáo của Phong Quế. Mở cửa bước vào, cô cúi đầu chào mọi người :
- Chào mọi người.
12 Hai tên bảo vệ nhìn cô, khóe miệng giật giật.
- Này cô. Đây là công ty, không phải là siêu thị. Nếu cô muốn quảng cáo thì đi chỗ khác mà quảng cáo.
13 - Có - anh vẫn ngang nhiên nói.
Đổng Ngạc Ngạc tức giận tiến sát lại Tống Nhất Hàn, gương mặt hung hăng như một kẻ đòi tiền thuê.
Anh nhìn mặt cô từ từ tiến sát lại mặt mình, khoé môi khẽ nhếch lên:
- Tôi biết tôi đẹp rồi, cô không cần tiến sát lại gần tôi như vậy?
- Anh.
14 Nhà hàng Lavender Story
- Bếp trưởng cho một phần sủi cảo nhân tôm thịt và một phần gà sốt bơ.
- Được.
Cậu nở nụ cười nhẹ với người phục vụ.
15 5h chiều. . . . .
Đổng Ngạc Ngạc cùng Diệp Vi Vi thu dọn đồ đạc, cuối cùng thì cũng xong việc rồi. Bây giờ cô phải quay về nhà đánh một giấc mới được.
16 - Thôi được rồi, mình xin lỗi. Lần sau chuộc lỗi với cậu.
Ưng Đại Siêu nhìn Tống Nhất Hàn cười giã lã.
Tống Nhất Hàn không chấp nhận lời xin lỗi của anh ta, mặt bí xị không cảm xúc.
17 Đổng Ngạc Ngạc bối rối, vội cúi xuống nhặt những mảnh vỡ trên mặt thảm.
Lăng Tư Duệ không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn cô. Hắn xem như chưa có gì xảy ra.
18 Lăng Tư Duệ đột ngột buông Đổng Ngạc Ngạc ra khiến cô té xuống đất.
A. . . Au. . . Đáng ghét. Cái tên atula này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
19 Trên xe. . . . .
Đổng Ngạc Ngạc ngồi trong xe, áp mặt ra cửa kính nhìn ngắm thành phố. Bắc Kinh về đêm quả thật rất đẹp. Những tòa nhà cao tầng lung linh trong đêm tối như phát ra hào quang kì ảo.
20 Lăng Tư Duệ bỏ điện thoại xuống bàn. Hắn lại nhớ đến mẹ hắn, người mà hắn yêu thương nhất. Người mà hắn xem là tất cả. . . . . Giọng nói của bà. . . .