21 Lăng Tư Duệ rời khỏi đó, gương mặt trở nên lạnh nhạt đến đáng sợ. Khương Viễn? Nếu suy nghĩ của hắn là đúng, ông ta chắc chắn có dính dán đến vụ án năm ấy.
22 - Tìm thấy rồi sao?
- Ừm.
- Vậy. . . . cô tính sao với chuyện mà cô vừa gây ra đây?
- Chuyện. . . chuyện gì?
Đổng Ngạc Ngạc ngây ngốc không hiểu.
23 Đổng Ngạc Ngạc hứng khởi bước vào xe, giờ cô phải đi làm việc mới được. Mà khoan đã. . . cô nên đi quảng cáo ở đâu nhỉ?
Ở An Nam hay là ở Tây Du đây?
Ngẫm nghĩ một hồi, Đổng Ngạc Ngạc nói với người tài xế :
- Chú ơi cho cháu đến trung tâm thương mại Kelly.
24 Đổng Ngạc Ngạc sau khi ăn xong thì tạm biệt Duẫn Mặc Nghiễm. Cô còn phải về công ty một chuyến.
----------------
Công ty Phong Quế
Đổng Ngạc Ngạc ôm một thùng đồ đi vào phòng.
25 Đổng Ngạc Ngạc bước ra khỏi chung cư, lon ton đi đến trạm đón xe buýt. Cái tên atula đó, hắn nghĩ cô sẽ nghe theo hắn mà đến đó sao? Cô sẽ không ngu ngốc mà chui đầu vào rọ đâu.
26 Đổng Ngạc Ngạc cắn cắn môi, nhất thời không biết nói sao:
- Đại ca à, ngài có thể mua đồ ăn ở ngoài mà. Đừng bắt tôi nấu.
Lăng Tư Duệ nhìn cô, hừ lạnh :
- Tôi cho cô hai lựa chọn.
27 Lăng Tư Duệ sau một hồi xào xào nấu nấu thì hoàn thành xong bữa ăn. Hắn tháo tạp dề, mang thức ăn ra bàn.
Đổng Ngạc Ngạc cứ ngẩn người nhìn hắn mà không chút phản ứng.
28 Đổng Ngạc Ngạc bị hắn làm cho dọa sợ. Nhưng cô vẫn cố mạnh miệng :
- Đúng.
Lăng Tư Duệ thật sự tức giận. Nữ nhân này đúng là không hiểu lý lẽ. Hắn đã nhân nhượng cho cô ta vậy mà.
29 Biệt thự Âu gia. . . .
- Đã điều tra ra được chưa?
Giọng nói lạnh nhạt của Âu Dương Minh cất lên.
- Thưa thiếu gia, tôi nghe ngóng được bài báo sáng nay đăng tin của Lăng Tư Duệ và một nữ phục vụ nào đó.
30 Đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì cửa phòng đột ngột mở ra. Một đám người vây quanh Cố Vũ Mặc khiến anh kinh ngạc.
Chết tiệt. Lần này anh đã quá sơ suất rồi.
31 Lăng Tư Duệ trước câu nói của cô không đáp. Hắn thong thả ngồi xuống giường, tay xoa xoa mái tóc rối xù :
- Ừm. Lại đây sấy tóc cho tôi?
Cái gì chứ? Hắn là đang kêu cô sấy tóc cho hắn sao?
Nhưng bây giờ cũng sắp trễ rồi.
32 Ở một nơi nào đó. . . .
- Mạc lão đại. . . tối qua có người đột nhập vào phòng làm việc của tôi.
- Vậy sao?
- Đúng vậy. Nhưng tôi đã để hắn chạy thoát.
33 Phong Quế. . .
Đổng Ngạc Ngạc mặt như đưa đám bước vào phòng, cô ỉu xìu nói :
- Chào buổi sáng mọi người.
Trương Hiên Mẫn nhìn thấy cô, gương mặt trở nên nghiêm nghị :
- Ngạc Ngạc, sao em lại đi trễ như vậy?
- Dạ.
34 Cắt đứt dòng suy nghĩ của chính mình, Lăng Tư Duệ ngã người ra ghế. Hắn nhắm hờ mắt, dáng vẻ rất mệt mỏi.
Ánh mắt của mẹ hắn năm đó thật sự khiến hắn đau lòng.
35 - Mẹ. . . Mẹ. . . sao? - Cô ngớ người, lắp bắp.
- Con đang mắng ai vậy? - Lạc Thanh Yên dịu giọng hỏi.
- Không. . . không. . . có. . . ai. . .
36 Phong Quế. . .
Đổng Ngạc Ngạc chán nản in giấy quảng cáo. Gương mặt cô như đưa đám.
Mới đây mà sắp đến chiều rồi. Cô không muốn phải mặc mấy bộ quần áo mascot gì gì đó đâu.
37 - Bếp trưởng, cho 2 hoành thánh tôm thịt, 2 đậu hũ Tứ Xuyên, 2 súp hải sản cay, 2 thịt bò nướng Tứ Xuyên, 2 bào ngư xào nấm. _Tiểu Nhu vừa nói vừa chăm chú nhìn sắc mặt của Duẫn Mặc Nghiễm.
38 Sau khi ăn xong, Đổng Ngạc Ngạc thỏa mãn ngả người ra ghế. Cô cười cười nhìn Tống Nhất Hàn :
- Anh không ăn sao?
Tống Nhất Hàn nhìn một lượt bàn ăn bây giờ chỉ còn lại chén và dĩa, anh cau mày, u ám nhìn cô :
- Không phải cô đã ăn hết rồi sao? Hỏi tôi làm gì?
- Xì.
39 Ở một nơi nào đó. . . .
Căn biệt thự rộng lớn nằm trong rừng sâu. Xung quanh nó toát ra khí lạnh âm u, cổ quái đến đáng sợ.
Một người đàn ông bước xuống từ chiếc Lamborghini trắng, tiến vào bên trong biệt thự.
40 Đổng Ngạc Ngạc dùng bàn tay to lớn được bao phủ bởi lớp vải bông xoa đầu những đứa trẻ. Cô huơ huơ tay, nhảy những động tác khiến đám trẻ con bật cười khúc khích.