1 Chương 1: Lỡ là định mệnh của nhau. . . ………………………………………………………………………………………………. Sweet Candy: Có nick add nữa này… Tuyết San: Thì chấp nhận, hành theo luật cũ của cậu… Sweet Candy: Dạo này ăn giật cũng nhiều lắm, tin được không đây? Tuyết San: Tiểu mỹ nhân à, sao cậu xem trọng đồng tiền thế? Trần Tú Anh, mĩ nữ trường Bách Khoa.
2 Chương 2: Cuộc sống mới. . . Ở đây, gió thổi rì rào, trúc liễu phủ kín tạo nên bức tranh tuyệt đẹp. ————————————————————————————————————- Sau khi được kéo khỏi dốc, người đàn ông cúi đầu cảm ơn: - Cảm ơn cô! - Tôi không cần cảm ơn, nhìn anh cũng giàu lắm, trả tiền đi!- Tú Anh xòe tay ra.
3 Chương 3: Lạc Bình Thiên. . . Ngươi rất giống nữ nhi đó tiểu tử, còn là nữ nhi rất xinh đẹp! ————————————————————————————————————- Tú Anh thích thú cầm cây quạt phất phất trước ngực tỏ vẻ công tử.
4 Chương 4: Hôn lễ ấn định. . . “Ta sao có thể hận nàng?” ———————————————————————————————————– - Đại ca!- Hạ Tử Quân cúi đầu hành lễ với Hạ Tử Phong. Tú Anh nhìn người đàn ông khí phách trước mặt mình đến ngẩn ngơ, sao lại có người đẹp đến thế? Cô là đại mĩ nhân nhưng quả thật lép vế hoàn toàn với đại đại mĩ nam kia.
5 Chương 5: Nhiều điều mới. . . Là đàn bà con gái, ai chẳng có suy nghĩ riêng ình, ghen tỵ là điều đương nhiên. . . ————————————————————————————————————- Tú Anh thấy cũng hơi có lỗi nhưng thôi mặc kệ, không phải chuyện của cô.
6 Chương 6: Nhận ra. . . - Muội không còn nhớ gì nữa hay sao? ————————————————————————————————————- Bữa trưa không ăn, bữa chiều cũng lấy uy không ăn, Tú Anh đói lã người nằm dài trên giường.
7 Chương 7: Ngao du giang hồ. . . Ta không thích bỉ ngạn nhưng vì nàng thích, ta sẽ luôn mang những thứ nàng thích bên mình… ————————————————————————————————————- - Phụ hoàng, hài nhi sắp xuất giá… Không biết bao giờ mới có thể trở lại quê nhà, nay con muốn chu du khắp Thiên Xuân quốc 1 lần.
8 Chương 8: Sơn tặc. . . - Cẩn thận!- Hạ Tử Phong nhẹ giọng. ———————————————————————————————————– Thanh kiếm vung lên hạ xuống thật chuẩn xác, không ai biết nó nhanh như thế nào, chỉ thấy lưỡi kiếm nhuốm máu đỏ tươi, tên bặm trợn ôm cánh tay bị chặt mất bàn tay rống lên đau đớn.
9 Chương 9: Muội muội lắm chiêu. . . Là muội quá ngốc nghếch hay huynh quá thông minh? ————————————————————————————————————- Tú Anh cố gắng rặng ra nước mắt, mọi người qua đường cũng dừng lại xem, có người còn lắc đầu tiếc rẻ cho “hồng nhan bạc mệnh” này.
10 Chương 10: Cơn đau. . . Cơ thể cô đang chết dần ư? Cô phải trở về thế giới của mình, càng nhanh càng tốt. . . ………………………………………………………………………………………………. Tú Anh tỉnh dậy, Hạ Tử Phong ngồi cạnh cửa sổ đọc văn kiện, đã đọc sáng đêm sao? Siêng thật! Tú Anh dụi mắt tỉnh dậy: - Huynh vẫn chưa đọc hết sao? - Vẫn chưa! Ông ta còn tham ô cả tiền xây cầu của dân nữa.
11 Chương 11: Thần y. . . Mùi bỉ ngạn không còn quyến rũ như lúc trước, mỗi một hương thơm là 1 luồng sức mạnh vô hình đánh vào trí não làm cô đau nhức. ———————————————————————————————————– - Muội sao vậy?- Hạ Tử Phong bước nhanh đến đỡ cô.
12 Chương 12: Khắc cốt ghi tâm. . . -Chắc hẳn cô rất xinh đẹp! ———————————————————————————————————– - Nói mau, ngươi là người phương nào? Lại còn dám cả gan nhận mình là ngự y trong triều đình!- Hạ Tử Phong lúc này mới lên tiếng.
13 Chương 13: Tác hợp tình duyên. . . - Muội còn trẻ, là nguyệt trẻ, huynh đã già, là nguyệt lão! Chúng ta là 1 đôi! ———————————————————————————————————— - Vi sư ơi, chúng con có thể gọi người là tiên nữ hay không???- 1 đứa bé gái mặt mày lanh lợi, tóc búi 2 chùm xinh xinh giơ tay hỏi.
14 Chương 14: Tình cảm nhen nhóm. . . Quả thật, người như cô mà “có mặt để mất” à? Khôi hài! ————————————————————————————————————- - Cậu ta vào kìa, muội nấp trước đây! Huynh nhớ phải giúp biết không hả?- Tú Anh gằng mạnh câu cuối rồi nép cánh cửa hóng chuyện.
15 Chương 15: Năm tháng dần trôi. . . Cô chẳng biết cảm giác khó chịu này là gì nhưng cô cũng ngầm hiểu, cô đang ghen. . ——————————————————————————————————– - Suốt ngày chàng chỉ xem bức họa đó thôi sao?- Tần Tuyết nằm trên giường, tay nâng nhẹ đầu.
16 Chương 16: Người bạn nguy hiểm. . . Hắn đặc biệt thích những cô gái có nhan sắc xinh đẹp, tuy nhiên, số phận của những cô gái ấy chỉ toàn bi thảm. ————————————————————————————————————- - Ta khinh! Được, ta đi cho huynh đi tìm ta, huynh sẽ không có thời gian quan tâm đến nữ nhân khác!- Tú Anh tức giận, tay cầm kiếm chém lung tung vào các cành cây không thương tiếc.
17 Chương 17: Chuyện đã qua. . . Tú Anh mạnh mẽ bây giờ trở nên yếu đuối, nhất là trước sinh mạng của ca ca. ———————————————————————————————————– Không khí trùng xuống.
18 Chương 18: Những kẻ đáng thương. . . - Hạ Tử Anh, muội hãy nhớ, tên nam nhân kia chỉ có thể mang lại đau khổ uội! —————————————————————————————————————- - Tử Anh, rốt cuộc muội bị sao vậy?- Hạ Tử Phong lo lắng hỏi thăm.
19 Chương 19: Xa cách. . . Chỉ trách, Hạ Tử Phong chưa hỏi rõ đã vội vàng kết tội cho cô. Nhưng nếu nói ra rồi chàng có chịu tin? ——————————————————————————————————- - Sao ngươi có độc dược thế?- Hắc Huyết hỏi.
20 Chương 20: Dày vò. . . Đây là lần cuối cùng cô gọi tên chàng: ” Hạ… Tử… Phong!” ————————————————————————————————————- ” Tình là chi hỡi thế gian, câu thề sinh tử đa mang một đời…” Đám lửa đã tắt.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 37