1 Vu Tiên Lạc từ nhỏ đã thông minh hơn người , cô là nữ sinh duy nhất học trường cấp ba tỉnh Xuyên Vạn dám đăng kí cho mình ngành đa khoa của trường đại học y khoa quốc gia.
2 Cơn gió đêm thổi từng đợt vào khu rừng , nó xuyên qua kẽ đẩy những khóm tre đung đưa tạo ra thứ tiếng kẽo kẹt lạnh người. Mảnh rừng chìm vào màn đêm , không có lấy một tia le lói nào.
3 Vu Tiên Lạc đưa mắt ngơ ngác nhìn xung quanh khu chợ cổ phồn hoa buôn bán tấp nập vừa thất thần bước đi , đại não cô vẫn chưa xác định được mình đang ở chỗ nào nữa.
4 Đông Đế năm thứ II
Tương truyền Đông Hiểu Huyên là một vị vua tài đức song toàn. Năm tuổi lên ngôi thái tử. Bảy tuổi thuộc 20 cuốn tam tự kinh - mỗi cuốn hơn ba vạn chữ.
5 Người đàn ông vừa lui tới , tên Tề Tư - theo lý mà nói cô còn phải gọi hắn một tiếng thúc thúc. Vu Tiên Lạc vừa vội vã bước vừa nghe Tề Tư nói về tình trạng phu nhân của hắn.
6 Một buổi sáng trong vắt nữa lại đến với Đông Hạ quốc. Trên con đường đắp gạch thô giữa kinh thành phồn hoa , hai thân ảnh nam nhân - một già một trẻ đuổi theo nhau không dừng.
7 Những sợi nắng vàng rộm trải dài khắp con đường gạch kinh thành , vị nắng dìu dịu trộn lẫn với hương hoa thơm ngát tỏa ra làm cho người ta cảm giác khoan khoái dễ chịu.
8 Vu Tiên Lạc chạy được một quãng không xa thì phía trước tri huyện đại nhân cùng quân lính đang đi hướng ngược lại tiến về phía. Tri huyện đại nhân này họ Hàn , tuổi gần bước sang tứ tuần , vóc dáng cao lớn thẳng tắp được gói gọn trong tà áo bào màu đỏ giữa ngực thêu kì lân , bên dưới là quần đen , chân đi giày thêu bằng tay - đầu đội mũ ô sa.
9 Hàn tri huyện đích thân dẫn cô đến phòng của con trai , từ khi Hàn công tử bị bệnh liền chuyển chỗ ở ra sau hậu viện. Hàn tri huyện làm quan nhiều năm , bổng lộc của cải không ít , theo đó ngự phủ của ông ta cũng thêm phần hào nhoáng mĩ lệ.
10 Thuận Tử nghe xong lời hắn thốt ra, đầu của lão thái giám tựa như bị ai đó đem đá phang một cú thật mạnh vào. Choáng váng. Một cửu ngũ chí tôn đứng đầu vạn người lại có thể thốt ra câu bản thân muốn bị bệnh , à không là phải bị bệnh.
11 Lũ chó săn đúng là được Lục Phu dạy dỗ rất tốt , cô không bảo chúng dừng tuyệt đối chúng sẽ không dừng. Vu Tiên Lạc ngồi ở chiếc bàn giữa sân vừa uống trà vừa xem Hàn Thanh Quan chạy marathon “ đặc biệt “.
12 Đế vương xuất cung đã hơn 3 ngày , mọi việc trong triều tạm thời giao cho nhiếp chính vương làm chủ. Nhưng việc nước việc quân chồng chất ngày một nhiều thân là vua hắn không thể không lo.
13 Phu phụ Hàn tri huyện đánh xe ngựa tới nơi nhà Lục Phu cũng vừa lúc đến giờ ăn cơm. Từ bên ngoài Nhược Lan và Hàn Đông Uy nhìn thấy dưới gian bếp : Lục Phu ngồi đầu bàn còn Hàn Thanh Quan , Vu Tiên Lạc ngồi hai bên đối diện nhau.
14 Hàn Thanh Quan cùng song thân rời đi , Lục Phu và Vu Tiên Lạc trở lại cuộc sống hai người như thường lệ. Trước đó căn nhà nhỏ của y ngày ngày đều vang lên tiếng cãi vã của đôi trẻ , từ chuyện nhỏ nhặt đến chuyện đại sự nha đầu cùng tiểu tử kia đều có thể đem ra cãi đến đầu rơi máu chảy.
15 Thành Đông Hạ thoáng chốc trở nên hoang tàn xác xơ. Màu trời xám xịt tựa như hồ nước vẩn đục , tiếng khóc than ai oán váng trời. Tất cả các hàng quán - từ kĩ viện đến tửu lâu đều đóng cửa.
16 Thật xin lỗi để mọi người đợi lâu rồi. Chính xác là mình trễ truyện 32 ngày , hôm nay lên bồi tội , đăng hẳn 320+ từ luôn nè =))).
--------
Phủ Đông Hạ nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ.
Thể loại: Dị Năng, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 73