1 Thực Tập kỵ sĩ[Toàn quyền tiêu diệt băng cướp trên tuyến đường đến vùng Mahatan. ]Lạc Hạ hơi suy nghĩ sau đó gấp cuộn giấy bỏ vào ngực rồi nhanh chóng cất bước khỏi thao trường.
2 Trên con đường nông thôn vắng vẻ, hai bên là những cánh đồng màu vàng mênh mang, một thiếu niên non nớt , không nhanh không chậm cất bước. Thân hình cậu khá mảnh khảnh, bên dưới mái tóc đen tuyền là khuôn mặt thanh tú với đôi mắt đạm mạc, hờ hững.
3 Lancelot lúc này đang đọc toàn bộ báo cáo của Lạc Hạ về nhiệm vụ, bên cạnh đó là một bản báo cáo của thám báo theo dõi Lạc Hạ. Xếp lại báo cáo, Lancelot trầm tư suy nghĩ thật lâu, không thể không nói anh đã bị chấn động sâu sắc.
4 Cả ba người dưới không gian trong lòng đất không hề hay rằng cả đất nước đang xao động vì hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời. Xa xăm phía đông vùng Aspario.
5 ẦM!. . . Ánh sáng đen trắng hòa quyện vào nhau và bốc lên từ thân thể Lakjhal khiến mặt đất trong thao trường rạn nứt, áp lực nơi đây gia tăng khiến các giàn vũ khí run lên bần bật.
6 Đêm tối buông xuống kinh thành, trong một cung điện cao lớn thênh thang, những ngọn nến được thắp sáng khiến căn phòng trở nên ấm áp. Arthur ngồi trên vương tọa và nhìn xuống các vị tướng của mình, sau khi an bài chỗ ngồi cho tất cả thì nàng và mọi người bắt đầu thảo luận những vấn đề cần thiết cho cuộc xuất chinh lần này.
7 Vó ngựa của Arthur đạp lên thi thể của quân thù bị nàng chém gục, máu tươi vung lên, quân đội của nàng vượt qua trận mưa tên và nhanh chóng áp sát tường phòng thủ của Amigo.
8 Sau khi cuộc phản loạn thành công thì cả vương quốc cũng mất đi những ngày tháng hòa bình, chiến loạn liên tục xảy ra, các lãnh chúa xây dựng lãnh quân đội, chiêu mộ binh lính, dẫn phát chiến tranh để tranh giành lãnh địa, khói lửa nổi lên khắp nơi, người chịu đựng tất cả những điều này không ngoài nhân dân, đói rét, dịch bệnh, chiến loạn,… cả vương quốc chìm trong một màu u ám.
9 Hôm nay Lakjhal như thường lệ thức dậy từ rất sớm, cậu vào bếp và chuẩn bị bữa sáng, sau một lúc bận rộn thì một nồi cháo nấm rừng thơm phức được Lakjhal bày lên bàn, cậu múc ra hai chén, một ình và một thì lại đặt ở hường đối diện, Lakjhal mỉm cười nói:-Chúc chị một buổi sáng tốt lành.
10 Vẫn còn thiếu, chỉ một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa,… Lakjhal trên thân thể đã xuất hiện những vết thương nghiêm trọng, hai mắt cậu dần mơ hồ, áo choàng Chiến Thắng không hề có sức phòng ngự trước ngọn lửa màu trắng của phượng hoàng, tuy rằng có được một nguồn năng lượng nhìn như vô tận nhưng thân thể cậu không thể chịu tải được nguồn năng lượng mỗi lúc một gia tăng,.
11 Đêm tối bao phủ xuống khu rừng, Lakjhal đến khu vực nơi mà con phượng hoàng bắt gặp tinh linh, cậu dựng một ngôi nhà gỗ đơn giản và bắt chờ đợi tại đây.
12 “Hiện thực hóa ý chí, thật tuyệt vời, giỏi lắm con trai, không uổng là người ta chờ đợi xuốt 10000 năm”. Các vết thương trên người Lakjhal nhanh chóng khép lại nhờ ngọn lửa màu trắng.
13 “Thần” nhìn thấy nụ cười tự tin xuất hiện trên gương mặt thanh tú của Lakjhal thì hơi kinh ngạc sau đó nói:“Con đã vượt qua khảo nghiệm của ta thì hãy tiến đến để nhận lấy truyền thừa từ 99 đời "người truy tìm Sứ Mệnh””.
14 Lakjhal đang ngồi trong một căn phòng có kiến trúc kỳ lạ, những chiếc bàn do các thân gỗ tạo thành, chung quanh được trồng đủ loại hoa tỏa hương thơm dịu nhẹ, đom đóm đủ màu bay lượn trong căn phòng tạo cảm giác kỳ ảo, dòng suối mang theo các loài cá sặc sỡ bơi lội khiến không gian trong căn phòng trở nên rộng rãi hẳn, tất cả tuy rất kỳ lạ nhưng cũng rất hòa hợp và tạo cảm giác thoải mái như được hòa với thiên nhiên.
15 Lancelot nhìn người thanh niên trước mắt, đã 15 năm kể từ khi anh mang theo Lakjhal từ trên biển về. 15 năm đã quá nhiều biến động, cậu bé hay khóc thút thít khi xưa nay đã trở thành một chàng trai đầy thản nhiên và lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh, chàng trai đem đến nỗi ám ảnh cho gần 1 triệu kỵ sĩ trên vương quốc với cái tên gọi Thanh Kiếm Bóng Tối.
16 Ánh sáng nhá lên chiếu vào mắt thanh niên khiến cậu ta nhíu mày, nhưng chỉ cần bấy nhiêu thì thanh kiếm của Lakjhal đã gác lên vai người thanh niên. -Gian trá.
17 4 năm trôi qua. Lakjhal đã ở tại cây Thế Giới cho đến nay gần 4 năm rưỡi, cậu đọc được hơn tám phần mười thư viện của Tinh Linh nhưng vẫn chưa có câu trả lời cho vấn đề phục sinh Arthur, nhưng cậu không nản lòng.
18 Lakjhal bước trên đường con đường đến thư viện, cảnh vật chung quanh đẹp một cách huyền ảo, vô số Tinh Linh qua lại, tiếng cười nói, âm thanh sôi nổi, vui vẻ, ánh sáng sặc sỡ dần thay thế ánh sáng của mặt trời đang khuất dần ở đường chân trời, thế nhưng tất cả như đối lập với Lakjhal.
19 Sau khi vượt ra khỏi phạm vi vùng rừng rậm thì bờ biển Amil của vùng Hill Sepogon đã hiện ra trước mắt Lakjhal, từ đây cậu thể đón thuyền từ thành phố cảng Amive để vượt biển tiến đến lãnh thổ của loài Rồng - vùng Aspario.
20 Lakjhal lấy ra một con dao găm nhỏ sau đó nói:-Đến đây. Erza cảm thấy bị xúc phạm nhưng cô biết nếu muốn đối phương rút kiếm thì phải làm điều đó bằng sức mạnh của mình.