21 Chương 21: Sống không bằng chết. . . Nam nhân thật sự rất vô tình, nhưng vô tình nhất vẫn là chân mệnh thiên tử, là hoàng đế… ——————————————————————————————————- - Hạ Tử Phong, ngươi không xứng đáng có được tình yêu của Tú Anh… Ngươi đã từng yêu ai thật lòng chưa? Đối với Hạ Tử Anh là tình huynh muội, thương hại, bức nàng đến đường cùng, cuồng dại yêu ngươi rồi tự kết liễu cuộc đời mình, nhờ cậy kiếp sau hòa hảo giao ban.
22 Chuơng 22: Mạng sống. . . - Mây vẫn về mây, gió vẫn vè gió… ——————————————————————- - Người đâu, truyền ngự y!!!- Tần Tuyết nóng nảy hét lên, ban nãy chỉ vừa đặt lưng lên giường đã cảm thấy đau nhức như kim châm xuyên qua da.
23 Chương 23: Đau xót. . . - Cuộc đời ta đã phải cầu xin quá nhiều. . . ———————————————————————————————————– Nghỉ lại khách điếm một đêm, tuyết bên ngoài đã ngừng rơi.
24 Chương 24: Nhân quả. . . Từng nụ cười, những giọt nước mắt của Tú Anh chảy về trong kí ức của Hạ Tử Phong… Chàng phải làm gì đây? ————————————————————————————————————- - Tử Anh, nàng ăn chút gì đi, hai ngày nay nàng đã không ăn không ngủ rồi…- Lạc Bình Thiên buồn rầu đưa thức ăn cho cô.
25 Chương 25: Chiến tranh… Ta chỉ là mây viễn du, đến rồi đi thật nhẹ nhàng trong đời chàng, vậy mà chàng lại từ bỏ người chàng yêu để tóm lấy đám mây này.
26 Chương 26: Bỏ trốn. . . - Tử Phong, thiếp đã hoàn thành tâm nguyện cuối cuộc đời của cô ấy, vậy chàng có thể hoàn thành tâm nguyện của thiếp hay không? ———————————————————————————————————- Gió rít bên ngoài.
27 Chương 27: Kí ức bỉ ngạn hoa. . . Gió nổi lên, những ngày cuối đông trở lại, tuyết rơi trắng xóa, lạnh lẽo, đang lẽ hôm nay đã mùng 3, tuyết vẫn cứ rơi dày đặt.