1 Thời gian : 7h sáng Địa điểm : trong một căn biệt thự lớn… -‘nếu còn lãm nhảm nữa thì đừng trách tôi đuổi việc cô’. một giọng nói đầy hâm dọa cất lên từ trong ngôi biệt thự đó.
2 -‘Cậu ta là một tên đại đáng ghét’ Băng vừa ngồi học vừa nguyền rủa Khánh trong đầu , lâu lâu lại lẩm bẩm trong miệng. điều này làm thầy chủ nhiệm bực bội lắm.
3 -‘cậu có thôi cái trò này đi không ?’ nó quát lên giữa giờ học’. mặc dù đã cố gắng bình tỉnh nhưng nó không kìm được. thế là nó lại bị ra ngoài đứng nữa rồi.
4 Đợi khi học sinh ra về hết , nó đứng trên lầu liếc xuống sân như để chắc chắn hắn ở lại. . ‘tốt ! hắn đứng đó ! 1 mình thôi ! hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu một bài học nhớ đời’ nó tự nhủ rồi tiến xuống phía sau trường cùng với chục tên lớp 11.
5 -‘tuần sau chúng ta sẽ có hội thi báo tường theo khối ! mỗi lớp một tờ , thầy phân công mỗi nhóm làm 1 tờ , báo tường của nhóm ai đẹp nhất sẽ mang đi thi.
6 10 sáng hôm sau :… -‘oa ! mệt quá !’ nó ngồi dậy vươn vai “nhưng được cái ngủ đã mắt”nó cười cười rồi bước xuống khỏi giường , nó mở tung cửa sổ ra , dang rộng hai vai và hít một hơi dài… ‘ax ax ! đêm qua mình ngủ ở phòng hắn ! áhhhhhhhhhh !!!! xỉu @@ , làm sao đây ? không biết hắn có làm gì mình không nhỉ ?.
7 Hắn trố mắt ra đầy ngạc nhiên -‘cô quên hai từ nô lệ rồi à ?đừng quên rằng muốn yên ổn học thì đừng có bát nháo với tôi nhé !’ Nó nhếch mép lên cười thật đểu , nó sát mặt-rất sát vào hắn : -‘vậy để tôi nói cho cậu biết nhé ! hêr ! cậu nghĩ cậu có quyền đuổi học tôi sao ?’ nó đứng dậy nghênh mặt lên : -‘ ARISTOCRARY đó là tên của trường , nhưng đó cũng là tên của một tập đoàn lớn ở hoa kì , tập đoàn ARISTOCRARY hùng mạnh-một trong những tập đoàn hàng đầu thế giới về mọi mặt , hêr ! 50% cổ phần trường còn lại là của tập đoàn ARISTOCRARY !’ -….
8 Cả ngày hôm đó nó cứ quay quẩn lấy cô Morelli , không thèm nhìn mặt Duy Khánh cho tới lúc về : -‘cháu chào cô Morelli , cháu về !’ nó lễ phép chào cô trước khi vào xe.
9 ****tối : Nếu xin thì chắc chắn nó không được đi rồi ! nó thở dài , nhưng nó rất muốn đi , đi cho khuây khỏa , vì thực ra mấy ngày nay nó cảm thấy mệt mỏi vì chuyện của hai bên gia đình như cô Morelli đã kể , rồi lại thêm chuyện thân phận của nó ( duy nhất Khánh biết , Chi cũng không biết đâu ) nó là vậy , rất hay suy nghĩ lung tung rồi buồn ,nen hôm nay nó quyết định , bằng mọi giá nó phải ra ngoài.
10 Nó cùng hắn sánh bước với nhau ra phố , nhìn hai người như một cặp tình nhân -‘ờh har ? mà cậu là ai vậy ?’ bây giờ nó mới sực nhớ ra. -‘là tôi chứ là ai ?’ -‘không ! ý tôi cậu là anh hay em ý !’ -‘đoán xem !’ hắn nheo mắt thách đố.
11 Gọi điện thoại thì không bắt máy “ở đâu ?! rốt cuộc em đang ở đâu vậy hả Rose ?” hắn cuống cuồng ngó quanh ngó dọc. hắn lo lắng sắp phát điên lên , “liệu có chuyện gì xảy ra với em không ?” hắn biết lí do tại sao nó không tiết lộ thân phận mà phải lấy danh nghĩa là một tiểu thư bình thường và lí do đó cũng là lí do khiến hắn lo lắng.
12 Hai người lại sánh bước cùng nhau ra về. đi được một đoạn thì tự nhiên nó cảm thấy choáng mặt. nó loạng choạng dừng lại , lấy tay đỡ cái đầu đang quay quay và lắc lắc vài cái… -‘cậu không sao chứ ?’ hắn đứng lại , nhìn nó lo lắng.
13 Xe đổ vào một công viên xanh. sỡ dĩ nó được gọi là công viên xanh vì ở đây trồng rất nhiều cây. những hàng cây trải dài hai bên lốii đi xanh ngắt che rợp cả lối đi.
14 Về đến nhà , hai chàng xuống xe. không ai nói với nhau câu nào. mỗi người một hướng. . lên phòng. Hai mảng kí ức chợt ùa về hai con người. . Duy Khánh mệt mỏi bước về phòng , liếc nhìn con thỏ bông , trên cổ nó vẫn còn sợi dây bạch kim , hắn lại đau lòng.
15 Duy Phong bước vào phòng , tiến đến bàn làm việc của mình ,kéo chiếc ghế văn phòng ra ngồi xuống , tay với lấy chiếc laptop apple, bắt đầu công việc của mình… Thực ra thì Duy Phong vẫn luôn giúp đỡ ba mình , anh luôn quan sát tập đoàn từ xa với chiếc laptop ,nhiều bước vọt của Âu Dương đều có công của anh.
16 Mỗi buổi chiều , anh và cô luôn đến cánh đông Lavender , dường như nơi đó là dành riêng cho hai người. ánh hoàng hôn trên những cánh hoa dường như lại đẹp thêm.
17 “phải chăng em là tuyết ! chỉ đến bên đời anh một lần thôi sao ?” Duy Phong mệt mỏi đóng laptop vào ,sải bước lên sân thượng , không quên nhắc cô giúp việc pha café.
18 ****5h sáng hôm sau Sau khi VSCN xong , Duy Phong bước ra khỏi nhà hít thở không khí sáng cho dễ chịu một tí , vì đêm qua anh bị mất ngủ >. Sáng mùa đông lạnh lẽo…những bông hoa hồng vẫn e dè cúp mình lại ( >.
19 Dù gì vẫn còn sớm ,Duy Phong chưa muốn ăn sáng. cậu đến phòng cách âm của căn biệt thự. Phòng cách âm là nơi chứa rất nhiều nhạc cụ của hai an hem. trong đây họ có thể chơi piano , violin , guitar …đủ thứ mà không sợ làm phiền ai.
20 Cửa phòng hồi sức he hé ra , Duy Phong rón rén bước vào ( vì sợ ai kia thức giấc ấy mà ). nó đã tỉnh lâu rồi , nhưng vẫn hơi mệt nên khép mắt để đó. nghe tiếng động nó hí mắt ra , nhìn thấy dáng vẻ rón rén của anh , không nhịn được cười , nó quay qua phía kia cười khúc khích.