41 Mặt trời đã nhô lên mang theo những tia nắng của một ngày mới…từng đợt thủy triều rút xuống để những chú sò nằm ngổn ngang trên mặt đất. Từng đợt sóng vỗ mạnh vào bờ , vỗ ầm ầm như muốn phá nát những tản đá Lãnh Lệ Băng cầm hai bó hồng trắng.
42 Nó chạy xe về biệt thự nhà Âu Dương , nhẹ nhàng tắt máy dẫn bộ vào. . Nó như hồn ma nhẹ lướt vào ngôi nhà mà không ai hay biết… Lên tới căn phòng đêm qua nó ngủ , lau lớp trang điểm , tháo lens và thay đồ khác.
43 Lãnh Lệ Băng đang say sưa giấc ngủ trong xe , đầu nó hơi lệch về phía vai trái , người nó được giữ ấm bằng chiếc áo khoác đen của Phong…. Anh ngồi ở ghế lái ôm laptop giải quyết việc ở Âu Dương , thỉnh thoảng đưa mắt nhìn nó ngủ , khẽ mĩm cười ấm áp….
44 Chẳng biết thánh giật phương nào lại xúi Băng tới bờ biển. Thân ảnh Băng nhẹ như bồ công anh trong gió , nhanh chóng đi về phía biển , sóng vẫn vỗ ầm ầm vào bờ cát.
45 Ngày xuân con én đưa thoi… Cỏ non xanh tận chân trời Cành lê trắng điểm một vài bông hoa. . Hoa đào nở rợp cả một vùng rời. . **** Đưa đẩy mãi cũng sẽ trôi qua thôi.
46 -Đây. . đây có phải là Âu Dương Duy Phong mà tôi biết không. ?-Con người đang đứng trước mặt tôi-Sao lại xa vời như vậy chứ. . -Làm ơn…-Ai đó hãy nói cho tôi biết…-Âu Dương Duy Phong !-Tại sao ?-Âu Dương Duy Phong !-Hãy nói cho tôi biết cậu đang đùa với tôi.
47 -Tưởng đâu rất gần mà ngờ đâu xa mãi… -Bóng hắn xa dần rồi mất hút trong ánh hoàng hôn nhạt nhòa… -Chỉ còn tôi… -Đứng lặng người đi -Hoàng hôn vẫn đẹp như vậy.
48 - Có 1 người lặng lẽ, đứng bên em vô hình- Giấu đi những tâm tư của mình và- Nghĩ đến em từng thương nhớ ấy đang đong đầy- Một người lặng lẽ, sống bên em chân thành- Đến khi vết thương trong em lành lại- Gió sẽ mang niềm vui ấm áp hơn mỗi ngày- Và em sẽ là giấc mơ mỗi đêm anh trông chờ- Dù anh không thể đến bên em và trao những ngọt ngào- Thì em hãy luôn sống những phút giây em yêu đời- Và 1 người nào đó sẽ luôn theo sau những bước chân- Dẫn lối em đến nơi bình yên….
49 Dường như chưa từng có ai hiểu anh cho đến khi em biết đến anhDường như chẳng có ai yêu quý anh cho đến khi em đến và yêu anhDường như chẳng có ai muốn chạm vào anh cho đến khi em đến bên anhEm yêu à chẳng có ai, chẳng ai cả cho đến khi em đến…Không biết tôi đã ngủ bao lâu, đến khi ánh mặt trời trưa hong nóng người tôi tôi, mới thức dậy.
50 Hãy quên anh, dù anh biết sẽ mãi dõi theo em…Đồng hồ tích tắc tích tắc nhích từng nấc kim giây chậm chạp, ngoài trời hơi u ám, mây đen không biết từ đâu kéo về ngùn ngụt, đen khắp một vùng trời, hai cửa kính khép chặt lại, bên ngoài gió rít liên tục, cuốn theo lá cây và bụi bay phất phơ.
51 Mọi thứ như được cơn mưa gột rữa, sạch sẽ, thoáng đãng. Những vũng nước đọng lại sau cơn mưa in bóng bầu trời đen khịt không lấy một ánh sao. Cái lạnh lan tràn khắp trong không khí.
52 Đó không phải là ngẫu nhiên Tôi đã tìm em, tìm em suốt… Nhưng ngoài việc đứng từ phía sau nhìn em… Tôi không thể làm được gì cả… Em cứ hận tôi bằng tất cả những gì em có….
53 Cô Morelli mĩm cười, đôi mắt ngó mông lung ra ngoài cửa sổ, nơi có nhánh hoa lan đang uốn mình trong nắng, cất giọng thanh thanh: “trong khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy cháu ở bệnh viện, cô đã biết sau này lớn lên, cháu nhất định sẽ trở thành đứa con gái mà bất cứ thằng đàn ông nào khi gặp cũng phải ‘say’, nhưng cô nghĩ, cháu thuộc về nhà Âu Dương, thuộc về một trong hai đứa con trai của cô”.
54 Anh luôn tự nhủ, chỉ một lần, một lần nữa thôi, nhưng khi bắt gặp gương mặt phụng phịu đáng yêu của cô, anh không thể kìm được trái tim mình mà chỉ muốn ôm lấy cô vào lòng.
55 (1)……… Cả ngày hôm nay trời nắng gây gắt, cơ hồ muốn bỏng da đầu, bốn giờ chiều gió mang theo hơi nóng phả vào mặt, tiết trời như thế này lại thêm cơn đau bụng hành hạ cả ngày khiến tôi đuối như con cá chuối, thật chẳng còn tâm trạng đâu mà ăn kem.
56 Tôi đã nghĩ sẽ có một nụ hôn xảy ra, nhưng không. Điều này làm tôi hụt hẫng như bị rớt từ chín tầng mây xuống mười tám tầng điện ngục. Và còn mất mặt hơn nữa là ngay trong lúc kịch tính nhất, Âu Dương Duy Phong lại bẹo má tôi một cái nữa, lần này rõ đau, hắn bật cười khoái trá: “muốn hôn tôi đến thế sao?” =.
57 Thoắt cái đã đến ngày thi học sinh thanh lịch. Đến 7h30 chương trình mới bắt đầu, ấy vậy mà từ sớm Chi đã alo gọi tôi dậy, nhưng có một sự thật rằng, suốt mấy năm qua tôi cái gì cũng tiến bộ, riêng việc thức dậy thì càng ngày càng tệ hại, đến mức gần như khó có ai có thể đánh thức được tôi khi mà tôi đã một lòng muốn ngủ.
58 Trong phút chốc anh đứng hình, mọi ngăn cản trong lòng anh bấy lâu dường như đều tan biến, bất chấp chuyện gì đang xảy ra và sẽ xảy ra, anh đặt vào môi cô một nụ hôn nhẹ như cách các cặp tình nhân chúc nhau ngủ ngon, nắm lấy đôi bàn tay hơi lạnh của cô đặt lên má mình để ủ ấm, rồi nhẹ nhàng nằm cạnh cô, dang đôi tay rắn rỏi kéo cô vào lòng.
59 Chưa 1 lần anh ngưng suy nghĩ, anh đã làm sai điều gì? Hay là còn điều gì anh chưa bằng người ấy? Cũng chẳng biết phải nên làm gì đây. ---- Dĩ nhiên như mọi ngày, tôi vẫn là người thức dậy sau cùng trong Âu Dương gia.
60 Tôi đang ngủ ngon lành, mặc kệ ai gọi tôi cũng chẳng buồn nghe, con xe này ông nội mới trả lại tôi, điều hòa và mùi nước hoa trong xe này thật thích nha.